Phạm HạnhLà người mẹ rất, rất khó. Là mẹ đẻ lại rất dễ dàng. Chỉ sinh đẻ là đủ là mẹ đẻ rồi, không cần hiểu biết gì cả.
Toàn thế giới đầy những mẹ đẻ, nhưng tìm ra người mẹ lại rất khó.
Người mẹ là người giúp bạn trở thành bản thân mình.
Mẹ đẻ là người nghĩ, người tin rằng bà ấy yêu bạn, nhưng thực sự là yêu bản thân bà ấy thôi, và muốn bạn trở thành sự phóng chiếu tham vọng của bà ấy. Bố đẻ cũng vậy.
Mẹ đẻ và bố đẻ bạn có thể tìm thấy ở mọi nơi; họ đã làm biến chất toàn thế giới. Freud nói, nếu bạn đi sâu vào chứng loạn thần kinh chức năng, bao giờ cũng thấy mẹ đẻ ở chỗ cuối cùng. Tất cả phân tâm học chung cuộc đều nghiêng về vấn đề nào đó mà mẹ đẻ đã tạo ra. Cho nên mẹ đẻ là giả vờ làm người mẹ - bản sao vật lí của người mẹ tâm linh.
Làm người mẹ là rất khó. Chỉ người đã ‘về tới nhà’ mới có thể là người mẹ được. Sinh nở thì rất dễ dàng, là tự nhiên, là sinh học; nhưng là người mẹ là cái gì đó thuộc về tâm linh.
Mẹ đẻ muốn bạn theo bà ấy, bà ấy muốn sở hữu bạn, làm bạn trở thành một phần, một tài sản quí giá với bà ấy. Bà ấy sẽ níu bám quanh bạn.
Người mẹ giúp bạn trở nên độc lập. Bà ấy giúp bạn trở thành cá nhân. Bà ấy yêu bạn, nhưng bà ấy sẽ không cố gắng ép buộc cái gì lên bạn. Bà ấy đem tình yêu của mình tới cho bạn, nhưng sẽ không đem kiến thức của bà ấy cho bạn. Bà ấy gửi bạn vào thế giới để bạn tìm ra chân lý riêng của bạn, để tìm ra cuộc sống riêng của bạn. Bà ấy sẽ không cho bạn khuôn mẫu. Bà ấy sẽ không cấu trúc bạn, bà ấy đơn giản sẽ giúp bạn, dù bạn có thể là bất kì điều gì.
Mẹ đẻ bạn có thể tìm thấy ở bất kì đâu. Mẹ đẻ chỉ mang tính sinh học. Khái niệm về người mẹ là mang tính tâm linh.
Toàn thế giới đầy những mẹ đẻ, nhưng tìm ra người mẹ lại rất khó.
Người mẹ là người giúp bạn trở thành bản thân mình.
Mẹ đẻ là người nghĩ, người tin rằng bà ấy yêu bạn, nhưng thực sự là yêu bản thân bà ấy thôi, và muốn bạn trở thành sự phóng chiếu tham vọng của bà ấy. Bố đẻ cũng vậy.
Mẹ đẻ và bố đẻ bạn có thể tìm thấy ở mọi nơi; họ đã làm biến chất toàn thế giới. Freud nói, nếu bạn đi sâu vào chứng loạn thần kinh chức năng, bao giờ cũng thấy mẹ đẻ ở chỗ cuối cùng. Tất cả phân tâm học chung cuộc đều nghiêng về vấn đề nào đó mà mẹ đẻ đã tạo ra. Cho nên mẹ đẻ là giả vờ làm người mẹ - bản sao vật lí của người mẹ tâm linh.
Làm người mẹ là rất khó. Chỉ người đã ‘về tới nhà’ mới có thể là người mẹ được. Sinh nở thì rất dễ dàng, là tự nhiên, là sinh học; nhưng là người mẹ là cái gì đó thuộc về tâm linh.
Mẹ đẻ muốn bạn theo bà ấy, bà ấy muốn sở hữu bạn, làm bạn trở thành một phần, một tài sản quí giá với bà ấy. Bà ấy sẽ níu bám quanh bạn.
Người mẹ giúp bạn trở nên độc lập. Bà ấy giúp bạn trở thành cá nhân. Bà ấy yêu bạn, nhưng bà ấy sẽ không cố gắng ép buộc cái gì lên bạn. Bà ấy đem tình yêu của mình tới cho bạn, nhưng sẽ không đem kiến thức của bà ấy cho bạn. Bà ấy gửi bạn vào thế giới để bạn tìm ra chân lý riêng của bạn, để tìm ra cuộc sống riêng của bạn. Bà ấy sẽ không cho bạn khuôn mẫu. Bà ấy sẽ không cấu trúc bạn, bà ấy đơn giản sẽ giúp bạn, dù bạn có thể là bất kì điều gì.
Mẹ đẻ bạn có thể tìm thấy ở bất kì đâu. Mẹ đẻ chỉ mang tính sinh học. Khái niệm về người mẹ là mang tính tâm linh.