Đua thuyền
Mùa hè năm 2004, người ta đã tổ chức một cuộc đua chèo thuyền giữa hai đội: Nhật Bản và đội tuyển quốc gia của một nước Nam Mỹ. Ngay từ những phút đầu tiên những vận động viên chèo thuyền Nhật Bản vượt lên trước và họ về đích trước đội kia cả tiếng đồng hồ. Về nước, đội chèo thuyền Nam Mỹ bị Ủy ban Olympic quốc gia triệu tập lên họp rút kinh nghiệm về thất bại thảm hại vừa qua. Tất cả từ lãnh đạo Ủy ban Olympic quốc gia đến các thành viên đội chèo thuyền đều thống nhất rút ra kết luận lý do thất bại là do cấu tạo của đội tuyển: đội Nhật Bản: 1 đội trưởng và 10 vận động viên chèo thuyền, còn đội Nam Mỹ: 10 lãnh đạo đội và 1 vận động viên chèo thuyền. Hội nghị giao cho Ban kế hoạch chiến lược nghiên cứu đều xuất phương án tổ chức đội chèo thuyền năm sau.
Trong cuộc đua thuyền năm 2005, đội Nhật Bản, với tổ chức như cũ, lại vượt lên ngay từ đầu và lần này còn về đích sớm hơn hai tiếng đồng hồ so với đội Nam Mỹ. Ủy ban Olympic quốc gia lại họp và phân tích mọi khía cạnh của thất bại và rút ra kết luận: cơ cấu tổ chức đội đua do Ban kế hoạch chiến lược đưa ra là hợp lý: 1 đội trưởng, 2 đội phó, 7 trưởng phó phòng và 1 vận động viên chèo thuyền như vậy phát huy được sự lãnh đạo tập thể, nhưng người thừa hành - vận động viên chèo thuyền đã không làm tròn trách nhiệm, không nỗ lực tối đa, tóm lại đã không làm việc hiệu quả.
Năm 2006 đội đua Nam Mỹ lại có một dịp thi đấu mới. Cục Kỹ thuật mới và Kinh doanh đã đề xuất một kế hoạch hoành tráng và những biện pháp rất tân kỳ để nâng cao hiệu suất thi đấu của vận động viên chèo thuyền. Nhưng năm nay, kết quả còn tệ hại hơn nhiều: đội đua Nam Mỹ về sau đội đua Nhật Bản đến ba tiếng đồng hồ. Những kết luận rút ra là: trong khi đội Nhật Bản giữ nguyên cơ cấu tổ chức, đội Nam Mỹ, trên cơ sở những thành tựu mới nhất của nghệ thuật tổ chức nhân sự, đã có những cải tiến lớn trong cơ cấu tổ chức hết sức tân tiến, gồm 1 đội trưởng, 2 kiểm soát viên cao cấp, 1 cố vấn toàn quyền, 1 kiểm soát viên dòng chảy, 1 nhân viên phân tích các điều kiện môi trường, 1 chuyên viên kỹ thuật, 1 trưởng phòng, 1 nhân viên ghi chép số liệu về thời gian và 1 vận động viên chèo thuyền. Sau mấy ngày hội họp mệt mỏi bàn bạc phân tích tỉ mỉ hết sức sâu sắc, Ủy ban Olympic quốc gia quyết định trừng phạt vận động viên chèo thuyền vì đã không làm tròn nhiệm vụ, làm mất uy tín đất nước bằng hình thức kỷ luật: tước hết mọi tiền thưởng, loại khỏi đội tuyển quốc gia. Và trong cuộc họp mới đây để chuẩn bị cho cuộc thi đấu mới, Ủy ban đã ra khuyến nghị chấn chỉnh lại quy trình tuyển chọn vận động viên chèo thuyền và các biện pháp huấn luyện sao cho đạt hiệu quả thi đấu cao nhất. Không thấy nói đến biện pháp cải tổ tổ chức đội tuyển.
Đàn ông thật cả tin
Tags: skill
6 vị PGĐ thì đúng là nhỏ thật, nhỏ so với cái hồi sở này có tới 10 vị PGĐ.
Hà Nội có thể là một cá biệt, bởi chính Bí thư Thành ủy vừa tháng trước lý giải “quá trình hợp nhất với tỉnh Hà Tây cũ còn đang trong thời kỳ quá độ”. Vấn đề chỉ là cách giải thích của vị Giám đốc Sở khi ông nhắc đến thực tế nhiều bộ hiện nay cũng có số Thứ trưởng lên đến “con số 8”.
Nhớ có lần ĐB Nguyễn Bá Thuyền chất vấn Bộ Nội vụ: “Hiện có nhiều bộ có từ 6 – 8 thứ trưởng, bộ máy phình to trong khi quy định chỉ có 4 thứ trưởng?”. Bộ trưởng Nguyễn Thái Bình “thống nhất ý kiến với ĐB là nhiều bộ còn nhiều thứ trưởng”. Và: “Chúng tôi sẽ xin ý kiến Chính phủ để quy định lại về vấn đề này, chỉ mở ở chừng mực nào đó thôi” – Ông hứa.
Vài tháng sau đó, Bộ Nông nghiệp được tăng thêm 1 vị thứ trưởng. Vị thứ trưởng thứ 7.
Đấy, nghị định 178 quy định mỗi bộ chỉ có 4 thứ trưởng, thực tế thì đang cho thấy quy định là quy định, thực tế là thực tế.
Nhưng đến hôm qua, khi câu chuyện “3 sếp chỉ đạo một nhân viên” ở Nghệ An được đưa lên báo, thì dường như, Hà Nội không phải là cá biệt nữa. Và câu chuyện cũng khó có thể nói là nhỏ.
Con số được đưa ra bởi chính Sở Nội vụ, trong khi đó, thật hài hước, chính tại Sở nội vụ Nghệ An, trong số 31 biên chế nhưng đã có tới 19 lãnh đạo gồm 1 giám đốc, 4 phó giám đốc và các trưởng, phó phòng. Phòng Công chức viên chức của Sở có 4 biên chế thì có tới 3 lãnh đạo gồm 1 trưởng phòng, 2 phó phòng, và chỉ có 1 nhân viên. Nhưng hài hước nhất là ở Nghệ An, có nơi chỉ có quan không có quân, chỉ có thầy, không có thợ, như “tình hình dân số” ở phòng Tài chính kế toán UBND huyện Anh: 4 biên chế. Tất cả đều là “sếp”, gồm: 1 trưởng phòng và 3 phó phòng.
Thật khó có thể bình luận hơn nhận định “dân gian”: “Chuyện chỉ có ở Việt Nam”. Đúng là “Nhân lực thì thiếu, nhân sự thì thừa”. Cũng thật khó tưởng tượng việc làm nhân viên trong những “Sở toàn sếp” như này thì khổ thế nào.
2,4 triệu công chức hưởng lương đã là một gánh nặng. 30% chỉ chờ lĩnh lương đã là một sự bất công. Và bây giờ là một sự khôi hài với tình trạng, hoàn toàn không cá biệt: “Cấp phó đông như quân Nguyên”, thậm chí “toàn sếp”.
Hôm qua, một hội thảo về việc kéo dài độ tuổi nghỉ hưu do Bộ Lao động- Thương binh và xã hội tổ chức.
Nhiều ý kiến rằng: Đối với “Đối tượng tăng tuổi nghỉ hưu là người làm công tác quản lý, nên thực hiện đối với cán bộ, công chức, viên chức giữ chức vụ có hệ số lãnh đạo từ 0,7 trở lên thay vì phương án 0,9 hoặc 1,3”.
Không nói cũng biết người phát biểu là ai. Không nói cũng biết ai là người thích tăng tuổi về hưu nhất, Không nói cũng biết kéo dài tuổi hưu thì ai là người được lợi.
Khi được hỏi về câu chuyện “cấp phó đông như quân Nguyên”, một đại diện Bộ Nội Vụ nói nên “thông cảm” cho Hà Nội.
Nhẽ nào nhân viên, nhẽ nào những người đóng thuế nuôi “thông cảm” lại không đáng được thông cảm?!