Thói hư tật xấu của người Việt: kém hợp quần, không hiệp tác
shared from Nguyen Oanh,
-----
Có 1 thằng Tây đi lang thang đến 1 ngã 4 đường. Anh ta dòm quanh thấy trông vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây xăng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ xăng ủng hộ. 1 anh Tây khác ghe đổ xăng thấy chỗ này cũng được nên anh ta đi qua bên kia đường mở một cái garage sửa xe để phục vụ những người ghé vào đổ xăng. Thế rồi 1 anh Tàu đi ngang thấy vậy bèn qua bên kia đương mở 1 cái nhà hàng phục vụ ăn uống. Một anh khác đi ngang qua...thấy ngã 4 đường có quán ăn, cây xăng, gara có vẻ sầm uất, thế là anh ta qua góc còn lại mở 1 cái hotel. Chẳng mấy chốc, ngã tư đường sầm uất hẳn lên... rồi mọi người đến mở thêm tiệm hoa, tiệm thuốc, tiệm cắt tóc v.v... Khu vực trở thành 1 trung tâm thương mại đông đúc. Bà con sống hạnh phúc với nhau.
Có 1 anh Việt Nam đi lang thang tới 1 ngã tư đường. Anh ta dòm quanh thấy trống vắng quá bèn cắm dùi mở 1 cây xăng. Xe cộ qua lại ghé vào đổ xăng ủng hộ. 1 ngày kia có 1 anh Việt Nam đi ngang thấy có vẻ đươc bèn qua bên kia đường mở 1 cây xăng giống y chang rồi bán rẻ hơn 1 chút. Rồi 1 anh Việt Nam thứ 3 đi ngang, thấy 2 thằng kia làm được bèn chạy qua góc kia mở cây xăng thứ 3, giảm giá thêm chút nữa để cạnh tranh... đến đây thì chắc bạn biết rằng chẳng mấy chốc góc còn lại có thêm anh Việt Nam thứ 4 mở cây xăng thứ 4 và lại giảm giá bán.
Anh thứ 1 chưa kịp thu hồi vốn mà cũng không thể giảm giá nữa vì giá giảm 4 lần lỗ rồi... nên anh ta buộc phải pha tạp chất vô xăng để mà bán kiếm sống. Anh thứ 2 thấy anh 1 pha tạp chất nên trương cái băng rôn lên bảo rằng "Tiệm số 2 mới là cây xăng Gốc... chính hiệu"... anh thứ 3 đứng bên kia đường xỉa xói "Mày căng băng rôn bảo mày chính hiệu, mày là xăng gốc... thế khác nào mà bảo tao bán đồ dỏm à?"... Thế là anh số 3 vác hàng qua đánh lộn với anh số 2.
Anh số 4 thấy thế móc Iphone ra quay phim lại rồi post lên mạng ghi Status " Haizz... làm ăn bây giờ sao bất chính quá... toàn côn đồ và lừa gạt". Cư dân mạng share rầm rầm thương cảm anh số 4... Báo mạng ăn cắp hình anh số 4 về giật tít "Giang hồ đại chiến giành bảo kê ngành xăng dầu"... vô tình tới tai một sếp Công An... sếp công an thấy cái Băn Rôn của anh số 2 mới giật mình "hèn gì chiếc Roll Royce người ta cho mình đổ xăng xong thì không chạy nữa... thì ra thằng số 1 nó Pha tạp chất"... thế là cho Lính xuống kiểm tra.
Lính xuống kiểm tra anh số 1... anh số 1 chửi bới ko cho kiểm tra. Móc Iphone ra quay lại đoàn kiểm tra và Hù "Mấy anh sao chỉ kiểm tra 1 mình tui?" Đoàn Kiểm tra sợ bi đăng lên mạng nên đành làm đúng chức năng...đè 3 thăng kia ra thanh tra luôn.
Té ra cả 4 thằng ai cũng pha tạp chất hoặc bơm không đúng lượng hoặc gắn chip ăn gian. Thế là đóng cửa hết 4 cây xăng. 4 thằng phá sản... lại đi lang thang.
Góc đường bây giờ lại trống vắng với 4 cây xăng bỏ hoang tàn phế theo thời gian.
Tags: funny
Người viết câu chuyện này có 1 giả định (mà anh ta không nói với người đọc, he he):
Rào cản gia nhập ngành đối với: đổ xăng, sửa xe, ăn uống, hotel... là như nhau và (dường như) không có. Rào cản gia nhập ngành là những điều kiện cần về: vốn, công nghệ... để 1 công ty mới tham gia 1 ngành nào đó.
Bạn dễ dàng ra quyết định lựa chọn gia nhập ngành nào đó khi đứng ở cái ngã tư trong câu chuyện này mà không tính toán gì.
Trong thực tế thì việc này là không xảy ra. Khi đứng trước một ngã tư như vậy, bạn phải lựa chọn mở 1 cửa hàng dựa trên tài nguyên sẵn có của bạn: vốn, công nghệ, thời gian, con người... và tính toán lợi thế tương đối của bạn với các chủ cửa hàng khác.
Hơn nữa, việc copy mô hình và theo đuôi người thành công (chủ cửa hàng trước) thực ra lại là 1 chiến lược tốt. Nếu để ý thì mô hình phát triển của Đông Á chẳng như vậy sao? Đầu tiên là Nhật, sau đó là Hàn, Đài và giờ là Trung quốc, VN...
Nếu loại bỏ những việc làm phạm pháp, điều này thuộc về trách nhiệm của Nhà nước. Về phía nhà cung cấp, họ không ủng hộ việc cạnh tranh như trong câu chuyện trên vì họ phải giảm giá và mất nhiều công hơn để bán hàng.
Nếu bạn đứng về phía người tiêu dùng, chẳng phải là cạnh tranh cùng ngành mang lại giá mua hời hơn, dịch vụ tốt hơn sao? Hãy nhớ tới trường hợp của Vinaphone, Mobilephone và Viettel và thời gian trước khi Viettel gia nhập ngành, giá và dịch vụ viễn thông ra sao?
vậy có muốn cần bàn tay điều tiết của nhà nước không, mở hàng, mở quán phải xin phép hết, hoặc để 1 thằng 1 cây xăng độc quyền luôn v.v...
cám ơn bạn Chim Sẻ đã chỉ ra những yếu tố kinh tế trong câu chuyện trên,
nếu bạn để ý sẽ thấy ad để bài ở mục funny nhé :)
có lẽ câu chuyện nói về thói xấu của người Việt là làm theo phong trào và gian manh thì đúng hơn :D
Anh bạn Bác Sĩ nhà giàu có bạn tôi xưa giờ chỉ mang giày các hiệu lâu năm của Sài gòn, hôm tôi đi nước ngoài mua giúp anh ấy một đôi giày Hush Puppies giảm 50% đâu gần 2 triệu đồng.
Anh mang rất thích thú, nhưng sau đó nghe ai đó mách ở Sài Gòn có mấy chỗ bán giày hiệu bị lỗi hay ăn cắp từ nhà máy giá đôi đó chỉ tầm 7 -8 trăm nghìn, thì anh ấy bắt đầu phân vân!
Mới đây anh ấy muốn đi mua thêm một đôi Geox giống tôi đang mang để tiện tập thể dục đi bộ! Tôi nói cuối tháng sau tao đi Thái chọn hàng giảm giá mua cho, tầm hơn 2 triệu thôi! Nhưng anh ta quyết định tìm đến nơi bán hàng lỗi đó và bị thuyết phục mua 2 tặng 1 mua 3 đôi với giá 1 triệu/ đôi đầy sung sướng về khoe tôi! Khi lấy so với đôi Geox tôi đang dùng thì thấy rõ 3 đôi anh ấy mua là hàng Trung Quốc giả 100%!
Người Việt Nam chúng ta luôn muốn được HỜI trong mua sắm! Chúng ta muốn mua một chai nước hoa xách tay thay vì mua trong Mall lớn đàng hoàng! Chúng ta thuê một công ty giúp việc nhà thấy được là muốn thuê riêng con bé đấy để được giá rẻ hơn! Chúng ta hạnh phúc khi mua quần áo ăn cắp trong xưởng tuồn ra hơn là vào Shop mua đường đường chính chính...
Vậy đó, chính chúng ta nuôi dưỡng phát triển bọn ăn cắp mua gian bán lận này kia chớ không có chúng ta nó bán cho choá à? Và khi thay vì ta ủng hộ những người mua ngay bán thẳng với giá mắc hơn, thì vì Ham Rẻ Hám Lời mà chúng ta ủng hộ bọn lừa đảo ăn cắp xấu xa mà bọn ấy thì tội gì không tẩm chất độc vào mồm chúng ta!
Với Tư Duy Ham Rẻ Hám Lợi không ngay thẳng đó, chúng ta đang chờ đợi người khác lừa mình!
Một xã hội xấu xa thì lỗi chủ yếu do chính chúng ta tạo nên mà thôi! Hãy sửa mình đừng đổ thừa và chửi bới nữa, bởi vì nó chẳng giúp được chúng ta bao nhiêu đâu!
1. HỜI mà anh Sang - the Bác sĩ đề cập đến ở trên thường người ta gọi là thặng dư tiêu dùng. Thường thì người mua sẽ luôn hướng tới phần thặng dư này, nước nào cũng vậy, không cứ Việt Nam.
2. Câu đầu tiên anh Sang có nêu câu hỏi tại sao Việt nam đầy rẫy kẻ lừa lọc xấu xa. Anh chứng minh sau đó là do Tư duy ham rẻ hám lợi không ngay thẳng của người Việt nam.
Thực ra, tư duy kinh tế của người bán sẽ chỉ cho họ chọn hàng hóa nào bán lãi nhất, trong trường hợp này là hàng nhái của Trung quốc. Tư duy này là hoàn toàn bình thường. Vì nghĩ là hàng thật nên phản ứng của người mua trước thặng dư tiêu dùng lớn mà loai hàng hóa này mang lại cũng hoàn toàn bình thường.
Chỉ có 1 điều không bình thường là khả năng quản lý của cơ quan hành pháp trong trường hợp này là quá kém. Vì hành động mua bán hàng giả hàng nhái là bất hợp pháp.
Vậy nên, anh Sang có lẽ nên phê phán trực tiếp về những hành động bất hợp pháp hơn là phê phán hành vi tiêu dùng của người Việt nam.
(1) Có 3 người Thuỵ Sỹ cùng nhau thành lập một công ty làm đồng hồ, một người chuyên về máy móc, một người chuyên về mặt kính, người còn lại chuyên về dây da!
Sau khi hợp tác, 3 người họ tập trung phát triển lĩnh vực của mình, họ mong muốn thành người đứng đầu về máy đồng hồ, đứng đầu về mặt kính và đứng đầu về dây da! Họ tập trung nghiên cứu phát triển và làm tốt nhất phần việc của mình, sau cùng, họ cùng làm ra được cái đồng hồ tuyệt hảo nhất thế giới và mãi là như vậy!
(2) Có 3 người Việt Nam cùng nhau mở tiệm phở! Một người chuyên làm bánh phở, một người có nguồn thịt bò ngon, người còn lại biết nấu phở ngon!
Sau khi hợp tác, ba người này không tập trung phát triển lĩnh vực mình mà lo để ý học nghề của hai người còn lại, để mong ngày nào đó mình có thể nấu phở ngon một mình mình và hất cẳng hai người kia!
Và không bao lâu họ tách ra thành 3 tiệm phở dở ẹc so với tiệm đầu tiên vì người này học lóm thì không thể giỏi bằng hai người kia, chưa kể lĩnh vực của mình sao lãng không phát triển thì tất yếu cho ra một tiệm mới tệ hại nhất!
Vậy đó, với cá tính của mình, nếu không can đảm nhìn nhận để thay đổi, Người Việt Nam sẽ mãi mãi tuột hậu chậm phát triển, Cam và Lào có lẽ sẽ qua mặt ta không xa!
2. Việc cạnh tranh nội bộ (như trường hợp của 3 người Việt nam phía comment trên) không phải là quá hiếm. Một số tập đoàn quốc tế vẫn khuyến khích việc này để tìm kiếm thêm động lực phát triển từ nội bộ. Và họ cũng không gặp thất bại như phân tích trên.
Như vậy, cạnh tranh nội bộ đặc biệt gặp vấn đề khi người Việt nam áp dụng?
3. Làm việc nhóm, mặc định, luôn là vấn đề với người Việt nam. Nói vậy không có nghĩa là làm việc độc lập thì chúng ta không gặp vấn đề, he he.
4. Nếu xảy ra trường hợp như anh Sang nói thì thị trường sẽ đơn giản là loại bỏ 3 quán phở dở ẹc này trong thời gian ngắn sau đó. Đừng lo.
1/ để vị trí comments đầu cho ai trả tiền cao nhất mới hiện ở đó, phần mềm này cũng dùng để quản trị comments,
2/ thu tiền 2 usd/ngày, 18 usd/tháng, 180 usd/năm thì người đọc mới được comments, do quá sick với những comments anonymous quấy rầy, số tiền thu được -> từ thiện (p/s langdu mà áp dụng chắc bỏ túi thôi :)
-----
SolidOpinion leaves the bulk of the comments section to operate as it always has, but it adds three slots at the top for “promoted comments,” which can be auctioned off to the highest bidder. Publishers have the option of using SolidOpinion’s software to moderate all their comments. The startup’s service is free to use, but it takes a cut of all cash transactions.
…Last year, Tablet magazine, a New York-based Jewish publication, started charging people to post any comment on its website. Readers can pay $2 a day, $18 a month, or $180 a year. Alana Newhouse, the magazine’s editor-in-chief, said she was sick of anonymous commenters haranguing her writers but wanted to leave an option for people willing to prove their good intentions by making what amounts to a donation.
The result has been far fewer comments, but Newhouse doesn’t mind.
Vậy đó, nếu chủ xe và chủ nhà nhường nhịn nhau tí thì mọi chuyện đã êm xuôi, chả cần đến công an hay pháp luật gì can thiệp xử lý cả!
Để một Xã Hội được trật tự, thì cần Hệ Thống Pháp Luật và Hệ Thống Đạo Đức song hành với nhau, tương hỗ cho nhau! Nếu Đạo Đức tốt thì Pháp Luật sẽ nhẹ nhàng không vất vả và ít tốn kém và ngược lại!
Nếu Người Dân biết tự giác tuân thủ luật giao thông, hoà nhã, điềm đạm với nhau khi có va quẹt tai nạn thì sẽ giảm hơn phân nữa tiền trả công cho bộ máy công an, toà án để xử lý!
Nếu Người Dân có Đạo Đức, buôn ngay bán thẳng, không lừa lọc gì nhau thì bộ máy Nhà Nước cũng hoạt động nhẹ nhàng! Còn cứ nhà nhà tẩm chất độc vào thức ăn tộng vào mồm nhau thì có hàng triệu nhân viên công quyền toà án cũng không bắt bớ và xử lý nổi!
Tương tự như hai đội đá bóng với nhau, nếu chơi đàng hoàng chỉ cần bỏ tiền thuê một ông Trọng Tài mà thôi, nhưng nếu chơi xấu xa hỗn loạn ăn gian đánh đấm nhau thì cần thuê cả trăm ông trọng tài mới điều hành được trận đấu ấy!Và tiền Thuê Trọng Tài ấy lại chính là tài sản chung của chúng ta, đã nghèo lại càng nghèo hơn!
Hệ Thống Luật Pháp tù tội, roi vọt... chỉ dành cho những xã hội hạ đẳng, còn những xã hội tinh hoa họ dùng chủ yếu là Đạo Đức để quản lý, cho dù Pháp Luật họ rất mạnh nhưng chả cần dùng đến bao nhiêu!
Vậy, hãy lo tu dưỡng Đạo Đức, sống đàng hoàng, đối xử với nhau như người với người, đừng mong chờ một Nhà Nước nào có thể chăn dắt cai trị được các bạn khi các bạn quá tệ hại lẫn nghèo nàn!
Chúng tôi thấy bọn họ, từ những người cao sang nhất tới những người thấp hèn nhất, đều là những kẻ ăn xin gây phiền toài nhất. Họ thèm muốn theo một cách ít lịch thiệp nhất tất cả những thứ nào hợp sở thích họ; họ không hài lòng với một sự từ chối đơn giản và cũng chả hài lòng với việc có được thứ họ đã đòi mà thường trở nên thúc bách hơn nữa trong các đòi hỏi của họ theo tỷ lệ thuận với sự hào phóng của người cho; và những gì họ không có được bằng cách xin xỏ thì họ rất hay tìm cách có được bằng cách đánh cắp.
Họ không có được ngay cả cái phẩm hạnh đặc trưng của người Sparta đó là biết đỏ mặt khi bị phát hiện; không có vẻ gì là họ cảm thấy e dè sự trừng phạt dành cho hành vi ăn trộm hay sự phát hiện ra nó. Thiên hướng trộm cắp này có vẻ nhan nhản, tới mức chúng tôi xem là cần thiết việc phải quan sát kỹ càng các quan chức chính quyền khi họ lên thuyền chúng tôi…
Nhiều ng biết chuyện 2 chàng scot thách nhau ăn cứt và cùng hài lòng vì no bụng mà ko mất tiền.
Đấy là chuyện vui ng scot tự kể về bản thân. Thực ra ng scot rất hào sảng và phóng khoáng.
Ng VN thì khác. Thực hành hàng ngày như 1 ng tắc sống. Nghiêm túc và ko buồn cười chút nào.
Những năm 60-90s tôi thừong chứng kiến cảnh ng bán nhồi con lợn ăn ễnh bụng trước khi cân bán, trước mắt ng mua. Ng buôn gà nhồi đất sét vào diều những con gà tội nghiệp trước khi bán cho chợ đầu mối. Bg thì cua cõng thêm sợi dây nặng bằng hoặc gấp đôi chính nó.
Ng mua biết rõ điều đó và họ giảm giá mua tương ứng v phụ tải. Hành động này làm tăng chi phí lưu thông chút đỉnh nhưng vô hại và vô nghĩa. Cả ng mua và ng bán chấp nhận thủ đoạn tăng cân này như 1 văn hoá buôn bán, 1 lẽ sống.
Rồi điểm học của con cái tỷ lệ v tiền học thêm trên cơ sở "tự nguyện" của bố mẹ hs. Học sinh tốt nghiệm pt mà đọc viết chưa thạo. Tốt nghiệp đh mà chẳng biết gì. Tiến sĩ bảo vệ luận văn ở nước ngoài mà ko biết ngoại ngữ...
Ai cũng biết và chấp nhận như lẽ sống.
Một dân tộc đồng lòng coi 5 lạng là 1 kilo. Giống 2 chàng scot rủ nhau ăn cứt. Nhưng ko buồn cười tí nào.