Giáo dục giới tính ở quê hương của Kama Sutra: Chim, ong* và những điều cấm kỵ

Templos en Kahurajo. Photo courtesy Seba Della y Sole Bossio.

Xin vui lòng không bàn về tình dục, chúng tôi là những người Ấn theo chủ nghĩa dân tộc.

Balu Sudha, giáo viên tại một trường nữ sinh tư thục ở Mumbai, đã đăng ký học một khóa giáo dục giới tính bởi cô cảm thấy mình không thể trả lời các câu hỏi liên tiếp của học sinh về vấn đề tình dục. Trường của cô, một trong những ngôi trường sang nhất thành phố, mời một chuyên gia đến giảng dạy cho học sinh về "các vấn đề kiểu đó" hai hoặc ba lần một năm.

Như vậy cũng là nhiều hơn điều mà đa số học sinh ở bang Maharashtra (thủ phủ là Mumbai) nhận được. Giáo dục giới tính chưa bao giờ được coi là thế mạnh của các trường học Ấn Độ, vì vậy mà đầu năm nay bang Maharashtra và tám bang khác đã từ chối dạy theo chương trình giáo dục giới tính mới do bộ giáo dục nước này yêu cầu. Ngoài ra, các bang phản đối còn bao gồm một số bang đông dân nhất của Ấn Độ, như Gujarat, Madhya Pradesh và Uttar Pradesh, nơi hiệp hội giáo viên đã đe dọa sẽ thiêu hủy các quyển sách giáo khoa dạy chương trình mới.

Cố gắng phổ biến giáo dục giới tính ở một đất nước mà vấn đề tình dục hiếm khi được thảo luận cởi mở vẫn luôn là việc khó khăn. Tiêu đề của khóa học "Chương trình Giáo dục thanh thiếu niên" được nói tránh đi đã không ”lừa” được giáo viên, rất nhiều trong số họ sốc khi thấy một tập tranh vẽ minh họa cơ thể người và các bức vẽ chi tiết bộ phận sinh dục.

Một số thầy cô khác thì giận dữ trước các thông tin về phòng tránh thai và các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục —điểm chính của chương trình được đưa vào trong cuốn sách. Tại Ấn Độ, 44% các trường hợp AIDS được ghi nhận xảy ra ở độ tuổi từ 15 đến 29. Sự tham gia của Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc, tổ chức đã xây dựng chương trình này cho chính phủ, là một trở ngại khác. Điều này đã cho các nhóm tôn giáo cánh hữu, vốn luôn biết nhanh chóng lợi dụng các vấn đề liên quan đến "các giá trị Ấn Độ", cơ hội bài xích chương trình như một thứ văn hóa du nhập từ phương Tây.

Nasratullah Afandi của Tổ chức văn hóa hồi giáo Jamaat-e-Islami Hind, cho biết giảng dạy chương trình giáo dục giới tính là một phần nỗ lực để tạo ra một "sự giáo hóa thuần nhất". "Dù sao thì tình dục là bản năng," ông nói thêm. "Vì thế, không cần thiết phải dạy nó cho trẻ em."

Điều này cho thấy một vấn đề khác: rất nhiều người Ấn Độ có quan niệm sai lầm nghiêm trọng về giáo dục giới tính. Vì vậy, nếu không phải công khai chương trình học, các lớp học giáo dục giới tính có thể có hiệu quả tại Ấn Độ. Từ năm 1995, giáo hội Công giáo quản lý hơn 100 trường ở Mumbai, đã có khóa học về phòng tránh AIDS và các bệnh lây truyền qua đường tình dục khác mà không gặp phải điều tiếng gì.

Nhưng sau những ồn ào về chương trình Giáo dục thanh thiếu niên, nhiều bang đang mày mò chỉnh sửa tài liệu khóa học. Các nhóm phòng chống AIDS lo lắng rằng họ sẽ loại bỏ các vấn đề về giáo dục giới tính và chỉ tập trung vào "kỹ năng sống". Trong khi đó chính phủ đã thành lập một ủy ban để sửa đổi chương trình và giới thiệu lại một phiên bản mới ”nhẹ nhàng” hơn (watered-down) vào cuối năm nay.

Ở Delhi, chương trình giáo dục giới tính không bao giờ tới được các trường học. Rina Ray, giám đốc sở giáo dục cho biết sở sẽ có một khóa học riêng trong tháng 11. Khóa học tập trung vào "những kỹ năng sống như dinh dưỡng, kỹ năng giải quyết vấn đề, và cách giao tiếp với cha mẹ". Nó cũng bao gồm các thông tin về tình dục và AIDS, bà nói thêm. "Nhưng chúng tôi là sở giáo dục, không phải sở y tế."

Vương Thảo
The Economist



* "the birds and the bees" (idm): thông tin cơ bản về giới tính và sinh sản dùng để nói với trẻ nhỏ.
Tags: sex

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc