bài điểm sách của Michiko Kakutani,
ngày 14 tháng 11 năm 2000.
Sau các sự kiện đáng lo ngại vào tuần trước, chúng ta có xu hướng hoài
cổ về thời đại của những tổ phụ lập quốc như một giai đoạn của sự sáng suốt nhìn xa trông rộng và sự khôn ngoan đúng lúc cần thiết. Khi nhìn lại, chúng ta có xu hướng coi cuộc Cách mạng Mỹ và việc những tổ phụ lập quốc thành lập một chính phủ đại diện dựa trên các nguyên tắc quyền lực thuộc về nhân dân là điều không thể tránh khỏi. Suy cho cùng, Tom Paine đã tuyên bố rằng việc một hòn đảo không thể cai trị cả một lục địa là điều quá hiển nhiên, và kể từ khi nước Mỹ ra đời, lý tưởng chính trị của nó đã được mô phỏng trên khắp thế giới, tuy mức độ thành công có khác nhau.
Tuy nhiên, như sử gia Joseph J. Ellis chỉ ra trong cuốn sách mới hấp dẫn của mình, thành tựu này của cuộc Cách mạng Mỹ là mơ hồ hơn rất nhiều vào thời điểm đó. "Quân đội và hải quân Anh là lực lượng quân sự hùng mạnh nhất trên thế giới," ông viết, và "không có chính phủ cộng hòa nào trước Cách mạng Mỹ đã từng tồn tại lâu dài, ngoại trừ một vài bang của Thụy Sĩ và các thành bang Hy Lạp, và cũng chưa từng có nền cộng hòa nào được thiết lập trên một diện tích