Cuốn sách 'Trật tự thế giới' của Henry Kissinger.
Bài điểm sách của John Micklethwait,
Ngày 11 tháng 9 năm 2014
Nếu bạn muốn hiểu quan điểm của Henry Kissinger, hãy thử tưởng tượng và trả lời những
câu hỏi sau: Sau ngày 11 tháng 9 năm 2001, người điều hành chính sách đối ngoại của Mỹ là một ông cụ đã ngoài 90, chứ không phải hai nhóm người đã dành gần một phần tư thế kỷ trước đó để lên án ông. Ban đầu là những kẻ tân bảo thủ rêu rao những giá trị dân chủ, coi chính sách thực dụng của ông là nhượng bộ kẻ thù, và giờ đây là những đảng viên Dân chủ theo khuynh hướng tự do, khẳng định việc xây dựng quốc gia phải bắt đầu từ trong nước — và do đó không hề muốn dính líu đến các nước khác, chứ đừng nói tới những chiến lược lớn.
Liệu một chút hơi hướng chủ nghĩa hiện thực, chứ không phải kiểu làm cho vui và kệ hậu quả của Bush, sẽ có ích cho Iraq? Liệu một chính khách đọc Winston Churchill viết về Afghanistan ("ngoại trừ mùa thu hoạch... các bộ lạc Pathan [Pashtun] luôn có chiến tranh, riêng hoặc chung") sẽ cam kết rằng Mỹ sẽ thiết lập “một chính thể đại diện đầy đủ và ý thức về nhạy cảm giới" ở Kabul? Liệu Kissinger sẽ ra giới hạn ‘lằn ranh đỏ’ cho Syria và sau đó bỏ qua không trừng phạt Assad khi ông ta sử dụng vũ khí hóa học? Hoặc để khoảng trống quyền lực lớn dần ngay trên vùng biên địa gần đất nước của Vladimir Putin? Hoặc thờ ơ nhìn Biển Đông trở thành