Không quên thì làm gì?

shared from fb khăn piêu,
-----
Thế hệ cha mẹ của chúng ta mang một số phận trớ trêu. Ông bà chống Pháp, kiêm liệt sỹ, thương binh Cải Cách. Anh em, bè bạn liệt sỹ chống Mỹ, chống Khmer đỏ, chống Tàu. Tuyên giáo cũng yêu thương đồng chí căm thù ấy chết nhầm linh tinh đảo lộn.


Khác với phim kiếm hiệp báo thù đời này qua đời khác, mẹ Việt Nam không để lại cho con mối thù nào. Mẹ không bắt con phải làm gì hết, không bắt con phải căm thù ai. Thế sự xoay vần, cuộc đời tự nó đã báo ân, báo oán.

Các cha mẹ đã đẩy, đã lái con thuyền đất nước, từ chỗ đi xin thức ăn gia súc về để độn vào cơm đến bây giờ thóc gạo đầy nhà. Cho dù những người giỏi nhất của họ đã hy sinh hoặc là chết đói. Chính họ đã lấy lại uy tín của Việt Nam, với từng nước một, để chúng ta được đi học, đi làm, đi đây đi đó, không được thật lòng thân ái thì cũng lịch sự xã giao, bốn chục năm không còn súng đạn.

Và trên tất cả, họ dạy chúng ta sự khôn ngoan, cách sàng lọc sách vở, cách lắng nghe một câu nói xem người đó thật lòng muốn mình đi lên hay đi xuống. Họ dạy chúng ta cách ứng xử an toàn.

Họ là những con tằm nuốt những lá dâu thô ráp, để lại cho con cháu những sợi tơ.

Quay trở lại với thế hệ mình, sách vở có, thông tin có, ngoại ngữ có, bom đạn không, cơm ăn áo mặc không thiếu thốn gì, các bạn định để lại gì cho con cháu. Đúng một câu: “Không quên ngày 17-2”. Thì sao? Không quên thì làm gì tiếp?

Quan hệ ngoại giao thời nay, tránh được máu xương khó gấp trăm lần thời cha mẹ. Vũ khí bây giờ là những mã độc phá hủy hệ thống, những mầm bệnh giải mã được gen người. Các bạn có để yên cho các con tập trung làm việc, hay cứ đến ngày này tháng nọ lại buông tõm 1 câu, mà bản thân mình cũng không hiểu thực chất là phải làm gì. Đừng để đến đời chúng nó, nó thấy mình ăn tơ lại nhả ra dâu. Như con tằm đểu.

Mà nói thật, thi thoảng cũng làm việc và không có thời gian vào phây nên tôi biết, ông nào một ngày lên phây tám lần toàn ông văn dốt võ dát, tổ quốc chả nhờ được cái đếch gì đâu. Ông quên hay không quên chả ảnh hưởng.

Hoặc là các ông đang ngồi ở một nước ở đẩu ở đâu, ông cũng quên cụ nó tổ quốc một cách toàn diện rồi chứ đừng nói ngày này ngày nọ.

Đừng gọi nhiều, tổ quốc đang bận.

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc