Ăn để sống hay sống để ăn?

from the Economist, by Giang Le.
-----
"Mr Rhinehart himself uses Soylent for about 80% of his dietary needs. As a result he has not made a trip to the grocery store in years. He owns neither a fridge nor dishes. And he has turned his kitchen into a library."

Soylent là một loại thực phẩm chức năng có đầy đủ các chất dinh dưỡng cho cơ thể. Khác với các loại thực phẩm chức năng khác, sản phẩm này được quảng cáo có thể thay thế hoàn toàn nhu cầu ăn uống của bạn. Nghĩa là thay vì ngày ba bữa bạn chỉ cần uống ba cốc Soylent là đủ, không cần ăn thêm bất cứ thứ gì khác. Vừa tiết kiệm thời gian, tiền bạc, tránh bệnh tật liên quan đến ăn uống, vừa giúp bảo vệ môi trường. Việc ăn uống các loại thực phẩm bình thường (trong trường hợp của Mr. Rhinehart chỉ còn chiếm 20% nhu cầu/thời lượng ăn uống) sẽ trở thành một dạng hobby hay enjoyment khi nào bạn muốn và có thời gian, tiền bạc.

Nếu điều này xảy ra, ăn uống sẽ không còn là nhu cầu bắt buộc với tất cả mọi người. Thực ra trong quá khứ loài người đã từng có một thay đổi lớn lao như vậy. Thời tiền sử "chạy" là nhu cầu không thể thiếu, con người phải chạy để có thể săn được thú và/hoặc tránh hiểm nguy. Thời đó không chạy con người không thể tồn tại. Nhưng rồi công nghệ phát triển và loài người dần dần không cần phải chạy nữa, cho đến ngày nay chạy đã trở thành một dạng hobby hay enjoyment. Tất nhiên vẫn có những người thích chạy và chạy giỏi, bản thân kỹ năng chạy vẫn là bẩm sinh, nhưng có rất nhiều người chẳng bao giờ chạy vì họ không có nhu cầu.

Công nghệ đã xoá bỏ nhu cầu phải chạy trong quá khứ, rất có thể nó sẽ xoá bỏ nhu cầu ăn uống trong tương lai. Lúc đó có thể tôi và bạn sẽ mua vé vào một nhà hàng để thưởng thức một món ăn nào đó, giống như bây giờ chúng ta mua vé vào sân vận động xem một vận động viên chạy marathon :-)

2 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc