Tag and 7 truths about lovebird21c




Hic, tớ đã bị tag, dính đạn rồi. Phải kể 7 sự thật à, hic, khoai nhỉ, thử kể theo chronology of time vậy.

1. Nhộng, tớ sợ nhất con nhộng. Nhớ hồi mẫu giáo, một hôm được các cô dọn cơm 01 bát canh rau ngót, 01 đĩa đậu rán, và 01 đĩa nhộng. Ôi trời ơi, hồi đó tớ bé tí hà, biết gì đâu, thấy đĩa lổn nhổn sâu vàng, sợ quá, kêu ko ăn, ấy vậy mà vẫn bị bắt ăn một thìa 3 cạnh. “Ọe”, mới cắn một miếng mà chất trắng nó chảy ra, hic, e xin cô, cô tha cho e. Từ đó cạch nhộng đến giờ, mấy chục năm nay rồi, đã ăn lần 2 đâu, hic… Không biết sau này vợ nấu cho ăn thì nói sao, he’. Mà nếu vợ có nói “Anh yêu à, ăn món nhộng e làm xem ngon ko, rồi e… thương”, hi' hi' hoặc tàn bạo hơn, đi làm về mệt rã rời, thấy bà vợ chằn tinh nằm đivăng xem tivi, hỏi cơm tối đâu thì “Bữa nay anh có 2 sự lựa chọn: ăn hoặc không ăn… món nhộng thừa tối qua” thì có lẽ, hic, phải nhắm mắt mà ăn thôi, oa oa…
2. Vở sạch chữ đẹp. Hồi lớp 5, tớ học chuyên toán của trường Dịch Vọng 1A (tức là lớp chuyên của huyện Từ Liêm luôn đấy), ấy vậy mà tớ lại được vở sạch chữ đẹp, không phải của lớp đâu nhé, của toàn trường đấy. Cả trường có 3 người thôi, tất nhiên rồi, chắc chọn theo kiểu nhất nhì ba đó mà, hehe. Thứ hai chào cờ đầu tuần, được tuyên dương trước toàn trường, oai phết, hi’. Giải thưởng là… 01 quyển vở ô ly 96 trang, hic, chắc các thầy cô lại bắt e viết tiếp sao, hic, chơi khó vậy, vở 32 trang thì còn dễ giữ, 96 trang thì giữ làm seo, ác quá, cứ như lên hạng vậy, keke…
3. Nhạc vàng. Tớ đã từng mê nhạc vàng, thích mê tơi ấy chứ, từ hồi nhỏ khi sống chung với ông ngoại, ảnh hưởng của cậu út. Lên cấp 2, tớ là cây nhạc vàng của lớp, lớp tớ cũng có hội hát nhạc vàng đấy, trao đổi băng, sổ nhạc cho nhau chép, hehe… Ấy thế mà, có lần tớ bị cô giáo chủ nhiệm tịch thu sổ nhạc, gọi phụ huynh đến nói chuyện, hồi đó là năm 94 rồi, có phải năm 45-54 đâu, hic, vô lý hết sức, vi phạm nhân quyền… keke. Bài hát thích nhất hồi đó là “Thành phố buồn” (Thành phố nào nhớ không em? Nơi chúng mình tìm phút êm đềm), “Thương hận”, hồi đó nghêu ngao suốt “Nào ngờ khi tan mùa cưới, âm thầm tôi bước lẻ loi…”, hic ko ngờ nó vận vào mình đen thế. Tính theo tuổi pháp luật cho phép get married thì đã 8 mùa rồi, 8 lần bước âm thầm rồi, hic…
4. “Tứ quỷ dê”. Lên cấp 3, học Toán Ams, bọn tớ chơi 4 người, chẳng hiểu sao một lần 3 thằng đi chơi Hồ Gươm, ngồi ghế đá nghỉ chân lại nghĩ ra cái tên đó, nghe nó ghê ghê, phê phê, đêmê, hehe... Ôi đủ trò nghịch, nhớ mấy vụ điển hình như giờ học ko học, lại xuống thư viện hý hoáy viết thư giả vờ học sinh 12 Lý xin làm quen với… bạn gái cùng lớp. Nhìn bạn ý nhận được thư, mở ra đọc, rồi đỏ mặt, rồi các bạn gái khác tranh nhau, giằng xé cái thư để đọc, rồi lại bầy đoàn kéo nhau sang lớp Lý tìm kẻ khả nghi, rồi nhờ xem nét chữ, ha ha, hài hước quá, ha ha, buồn cười quá, ko chịu nổi, ha ha… 
5. Mối tình đầu. Tớ viết thế nghe cho oai, thực ra chả có gì. Tớ ko dùng chữ kiểu như “con tim lần đầu rung động” hay “lần đầu biết yêu” nghe nó “Mực tím” quá, “Hoa học trò” quá. Đại khái là tớ có cảm giác thích… bạn gái bàn trên, hehe. Nhưng mà như tớ cảm nhận thì bạn ý lại… kết bạn trai ngồi bàn trên nữa. Mà bạn này thì có hơn gì mình đâu cơ chứ, trừ cái đẹp trai, học giỏi nhất lớp, nói chuyện có duyên ra thì bạn ý có hơn gì mình đâu, haha… Ơ thế là tớ lao vào học, học như điên, để hơn được “tình địch” ý mà, nhằm mong có cơ hội được she xếp vào waiting list, hehe. Kết quả là kỳ thi đại học, tớ đỗ thứ nhì trường Ngoại thương đấy (tranh thủ khoe tí, 10 năm rồi, có ai nhắc lại đâu, hehe), ơ nhưng mà “tình địch” của tớ đỗ thủ khoa Bách Khoa 31 hay 32 điểm gì đó, ác thế, hic. Giờ thì “hắn” đang làm tiến sĩ ở Mỹ, còn bạn gái kia thì lấy chồng rồi, đang làm thạc sỹ ở Úc, hic, toàn “hàng khủng”.
6. Play Station 2. Tớ thích chơi PS2. Chơi suốt hồi đại học, toàn bùng học đi chơi. Nhưng mà tức một nỗi hồi đó lại làm lớp trưởng, suốt ngày bị điểm danh, đi chơi như thế này khó chịu lắm, cộng với một số lý do nữa -> xin thôi lớp trưởng luôn, dạ, e xin kiếu, xin trả lại cho các bác. Bây giờ vẫn chơi, mà cái thằng đá với mình, nó quý gì mình đâu, hồi xưa thì nó có bạn gái, giờ thành vợ chồng rồi, những lúc nào mà vợ nó, hồi xưa ý thì đi học, đi thi, hay giờ thì về nhà ngoại… nó bị bỏ rơi một mình thì nó mới gọi mình đi PS2, bằng không có rủ được nó đâu, điên thế… Ngoài ra, tớ cũng thích chơi cờ vua...
7. Tập gym, tớ thích tập gym. Từ hồi ôn thi đại học ở Tôn Thất Tùng, sau giờ học toàn ra sân trường Y tập xà kép, xà đơn cùng 2 thằng bạn, trong đó có… “tình địch” của tớ đấy, thì “hắn” làm gì là tớ bắt chước y hệt mà, hehe. Hồi đấy cũng khủng thật, lên xà kép, xà đơn thấy nhẹ quá còn nhờ e thằng bạn ngồi lên chân mình để đu xà cho có tác dụng, vậy mà vẫn hơn 20, 30 repetitions. Khi lên đại học thì xa xỉ hơn, đầu tư hơn, đến phòng tập, nhưng mà amateur lắm, có biết gì đâu, thấy người ta nâng, kéo tạ thì mình cũng làm theo mà ko hiểu được phương pháp và bản chất của nó, nên tập 5 năm trời có ăn thua gì đâu. Giờ tớ mới tập lại, từ 16/3/2007, mới được gần có 4 tháng hà, nhưng mà cũng ngon à nha. Đợt rồi, đi Hải Thịnh, có e VCL gọi mình là “anh rambo”, haha… Thực ra rambo gì đâu, mục đích mình chỉ muốn cái abs (bụng) nó nhỏ đi một tí, ko cần 6 packs (6 múi) đâu và cái chest thì hơi to một tí, mặc áo sơ mi trắng cho nó đẹp ý mà, hi`hi`. Tớ thích màu trắng, và tớ thể hiện nó bằng cách suốt ngày mặc áo trắng. Đã có thời tủ quần áo của tớ có đến 15 cái áo trắng lận, mặc liền tù tì, quay vòng 2 tuần cũng ko hết, hihi…
Hic, mệt quá, hoàn thành chỉ tiêu 7 điều, game thật căng thẳng ha. Vậy thì tại sao tớ lại thích game này, dạ thưa là vì “tham gia game thì e có cơ hội được một blog entry mới ạ” nghe cứ như “tham gia chương trình thì được thỏa lòng mong ước bấy lâu nay là được lên tivi ạ”, hehe...
Tags: friend

2 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc