Vi hành xe buýt

Ảnh chụp: 17/9/2010, 5:51 PM
Hôm nay về với bố mẹ ở Hải Dương, ngồi xe khách từ Gia Lâm đi và về mà mệt "cái đội nồi áp suất" quá, tất cả các thứ âm thanh tạp nham, nói chuyện điện thoai oang oang những chuyện ở đâu, cái loa rè thì luôn cung cấp những thông tin "cần thiết" cho quý khách + những bài hát "anh xa em thật sao, em yêu anh mãi thôi" nhưng "anh đã quên em rồi"..., lái xe còi loạn xạ, loạng quạng lung tung, mà loa xe khách với tần số dài thì kinh khủng quá rồi, lại còn liên hồi kì trận nữa, mình đã cố đeo ipod để nghe acoustic, cộng với luyện công "lắng nghe tiếng dế trong thành phố" nhưng "đệ vẫn còn ở level thấp lắm" mình nghe như Hổ Sư tỷ nói với gấu Po trong Kungfu Panda vậy. Ok, đệ sẽ cố, có lúc cũng được đấy chứ, shut hết, chỉ nghe mỗi "Million Roses" và ngủ thôi, nhưng vẫn chập chờn, shut được tiếng loa với điện thoại nhưng không shut được còi của đồng chí tài xế.

Ideas, có ai giỏi DJ mix hộ langdu những âm thanh như thế với bài "Sourvenir d' enfance" của Richard Claydeman giúp langdu với, để langdu luyện hàng ngày thì trình mới cao được, chứ thỉnh thoảng thì không ăn thua.
-----------------
Nhìn ảnh trên là chụp chiều ngày 17/9/2010, oh, hay thật, ngày 17/9 à, tức là sáng ta đi ăn cưới Tuấn đen, nhắn tin ý ới với Tuấn trắng à, "anh đợi em nhé, em đến ngay", ui giời, 3 lần "đến ngay" của Tuấn thì anh đợi mất nửa tiếng. Nhưng bù lại, thấy Tuấn đi cùng em chân dài nào, váy xanh, cười nói như hoa, mình chưa biết bắt chuyện ra sao thì "em thấy anh quen quen...", "úi giời, chết câu này rồi", "em thấy anh quen quen...", cái câu này nghe cũng "quen quen" thế mà mình vẫn "chết...ten ten", ak ak... không biết nói gì với Tuấn, "cám ơn" hay là...

Ảnh chụp ngày 7/9/2010
Hình bên chụp hôm đi ăn nhóm alumni APPP với thầy Maehara sang Việt Nam, mọi người đi về hết, người ôtô, người xe máy..., hỏi mình xe đâu, mình nói để ở đằng kia, nhưng thật ra là ra Vincom ngồi... chờ xe buýt.

Ngồi nhìn chị lao công quét rác, đúng lúc chị có tin nhắn, miệng mỉm cười, ánh mắt chị ngời sáng, mình ngồi đúng góc lấp lóa ánh đèn Vincom tỏa xuống, đẹp thế, mà chụp không kịp, hình bị blur, iPhone 3G "thousand-hand" nên kém quá, hi vọng Mr Tim Cook thay thế Steve Jobs sẽ đẩy mạnh camera gắn kèm lên với, cầm mobile chụp cho tiện, chứ lúc nào cũng phải Canon, Nikon sẵn thì khó quá. Muốn cầm máy ảnh đi lang thang chụp lắm như hồi bên kia (Japan), nhưng lại phải ở nhà ngủ cơ, "cái ngủ mày ngủ cho ngoan", chẹp, khổ thế...

Những đêm hè
Khi ve ve
Đã ngủ
Tôi lắng nghe
Trên đường Trần Phú
Tiếng chổi tre
Xao xác hàng me
Tiếng chổi tre
Đêm hè
Quét rác
Những đêm đông
Khi cơn dông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác
Sáng mai ra
Gánh hàng hoa... (Tiếng chổi tre)

p/s: đã gần 3h sáng, xung quanh lặng như tờ, thật là yên tĩnh, langdu vẫn dạt dào muốn viết tiếp, nghiên cứu gì cũng nghiên cứu được hết, viết gì cũng viết được hết, nhưng thôi dài rồi, sa susunod na lang (next time, tiếng Tagalog)...
Tags: friendpoetry

4 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc