Văn hóa “đéo”
Tác giả: Hà Lệ Nhân
Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa. Vào một con hẻm, tôi gặp một ông cụ đi ngược chiều, tôi lễ phép hỏi thăm nhà bạn tôi, ông cụ nghễnh ngãng nghe tôi nhắc lại câu hỏi hai ba lần, ông lấy tay nghiêng một bên tai và lắc đầu trả lời: "Tôi…đéo hiểu ông nói gì cả! " Tôi không buồn, đi tiếp.
Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi: Này các cháu có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?
Một đứa bé trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn: "Biết, nhưng đéo chỉ!"
Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên hỏi: "Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh?.
Gã trẻ tuổi này chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc: "Đéo biết!"
Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở: Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây đã không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với người khách lạ, thô bỉ đến thế hả anh?!
Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay: "Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó đéo nghe!"
Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại. Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:
- Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v.v… Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: dũng cảm là gì? Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn:"Nghĩa là… là…đéo sợ!"
Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông thứ trưởng về định hướng giáo dục XHCN, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ Dũng cảm là: đéo sợ, cho ông nghe. Nghe xong, ông thứ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm. Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn cháu, rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:
- Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng đéo sai!
- !!!
- Ðấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người như thế đấy. Đất nước kiểu nầy thật là đéo khá!
(Hà Lệ Nhân- Viet Net)
Tags: funny
- Ðất nước mình mấy trăm năm nay làm ăn không khấm khá chắc cũng tại cái đèo này.
Nó nằm ngang chình ình nên tổ tiên ta đã đặt tên cho nó là Ðèo Ngang. Chính vì vậy nên làm ăn không phất lên được.
Mọi người thắc mắc hỏi tại sao? Một đồng chí trẻ hăng hái phát biểu:
- Có gì đâu mà không hiểu. Ðèo Ngang là Ðang Nghèo! Nếu bây giờ mình đổi lại là Ðèo Nghếch thì Ðếch Nghèo.
Thế là đồng ý đổi tên thành Ðèo Nghếch. Thật là linh ứng.
Sau vài năm, kinh tế phát triển đi lên, làm ăn khấm khá, dân chúng hơi ấm hơi no.
Nhưng thói đời hể no cơm thì ấm cật, vì vậy dân số càng ngày càng tăng, mà lại tăng quá mức.
Vì vậy họp khẩn cấp để tìm cách chặn đứng việc bùng nổ dân số. Nhưng tìm mãi vẫn chưa ra kế hoạch nào. Bổng một chú già khọm đưa tay xin có ý kiến. Chú nói:
- Trước đây ta đổi Ðèo Ngang thành Ðèo Nghếch thì đúng là có hiệu quả như mong muốn, vậy nay ta lại đổi thêm một lần nữa xem sao vì cái tên nó nói lên cái đặc điểm của vùng đất địa linh nhân kiệt yết hầu của nước ta.
Mọi người nhâu nhâu lên hỏi:
- Nhưng mà ăn nhập gì tới việc kế hoạch hóa gia đình?
Chú kia trả lời:
- Có chứ !
- Thế đồng chí định đổi thành tên gì?
- Ðèo Ðứng !!!!!!!!!
Vì hẻm nhem nhuốc chật chội nên giá đất trong hẻm chỉ tầm 20 triệu/m2, trong khi cái hẻm 4m khang trang sạch đẹp, ô tô vào được kế bên giá hơn 30 triệu/m2.
Vậy mà tổ dân phố họp lại, nói người dân lui vào trả lại con hẻm đủ 4m, sửa chữa cho tươm tất lên, thì hơn 90% dân trong hẻm phản đối!
Họ sợ mất vài m2 đất đã ăn cắp được có giá chưa đến trăm triệu, trong khi nếu con hẻm tươm tất thì căn nhà 50-80 m vuông của họ tăng giá 500 triệu đến cả tỉ bạc! Vậy tại sao họ không đồng ý???
Là bởi thói tham lam ngu dốt, gato nhau, tại sao tôi phải thụt vào những 8 tấc còn mẹ kế bên chỉ 7 tấc 9 thôi, mẻ lời quá vậy..., blah...blah..., vì ăn thua nhau vài centimet đất mà chấp nhận bỏ cả bạc tỉ, cái xấu xa gato làm người ta ngu đến cỡ vậy!
Chuyện tương tự vậy đầy xã hội này! Ở chung cư sạch đẹp không muốn, lấn ra ngoài, rồi vứt rác rến cho nó bầy hầy để nguyên khu chung cư xuống cấp xuống giá còn phân nữa thôi, hỏi có ngu không? Còn nhiều lắm lắm!
Khi một dân tộc chỉ biết tham lam xấu xa kiếm chác cho lợi ích cá nhân mình trước mà không màng gì đến lợi ích chung thì tự mình làm hại mình thôi vì mình đang sống trong đó, dân tộc này sẽ còn mãi nghèo nàn trong ngu dốt tham lam và gato mà thôi!
Nó đi giải thích khuyên bảo hay ép buộc giải toả này kia hả, cho dân nó bạo loạn lên hả, chi cho cực vậy!
Nó sẽ kệ mẹ luôn, thỉnh thoảng xuống căng luật ra làm khó kiếm chút tiền hối lộ!
Hay lúc xây nhà muốn hoàn công này kia, cấp phép xây cất sửa chữa này kia, nó căng luật ra bắt dời vô, thằng nào muốn cãi thì đút lót đây..., vậy thôi!
Nó cũng lo cho thân nó thôi, còn kệ mẹ cái hẻm mày luôn!
Vì thế, xã hội nó tiếp tục như vậy thôi!
Bản thân mình sao không tự thay đổi mình, mà phải chờ Chính Quyền hay người khác thay đổi mình vậy?
Nếu bạn bắt gặp hai đứa trẻ tranh chấp đánh nhau, một thằng bự con hung hăng ăn hiếp một thằng bé con hơn!
(1) Trường hợp 1: thằng bé con láo toét, ăn nói lật lộng, gian manh xảo trá, mở mồm ra là từng đánh bại cả thế gian, đi đến đâu thì ăn cắp với lại trồng cần sa đến đấy...
(2) Trường hợp 2: thằng bé con hiền từ, đàng hoàng lễ phép, ngoan ngoãn, chung thuỷ, ngay thẳng....
Vậy bạn sẽ phản ứng thế nào với hai trường hợp trên? Có phải trường hợp 1 thì bạn kệ bà nó, nếu bạn muốn lợi dụng thằng nhóc đấy thì vờ nhảy ra bênh vực rồi sau đó trục lợi, chứ có ai mà đi tốt với một thằng như thế!
Nhưng với thằng số (2), sẽ có rất đông, rất đông người nhảy ra can ngăn bênh vực kẻ yếu chống lại kẻ mạnh, khi đó nó sẽ cực mạnh mà thằng to con chả dám làm gì nó!
Vậy đó, nên câu sẽ phải là : Mạnh Dùng Sức, Yếu Dùng Đức!
Một dân tộc không quan tâm đến thế giới nghĩ gì về mình, tôn trọng hay khinh mình, thích mình hay ghét mình..., thì dân tộc đó sẽ luôn thua sút, có vị thế rất thấp mà thôi!
Góp ý anh chút nhe: 1 Quốc gia sẽ quyết định chính sách Quan hệ quốc tế (với 1 quốc gia khác) dựa trên lợi ích của quốc gia đó.
Tất diên, thi thoảng có thằng lãnh đạo hấp hơi nào đó nó quyết định dựa trên cảm tính. Nhưng việc này rất là quá hãn hữu.
Túm lại, muốn được các thế lực quốc tế "nhảy ra can ngăn bênh vực" thì không có cách nào khác, phải tìm kiếm các nguồn lợi ích để mời chào các thế lực đó. Thế lực có thể là 1 hoặc nhiều nước hoặc tổ chức quốc tế hoặc thậm chí đơn giản là Exxon Mobil.
Trở lại với ví dụ của anh, anh nghĩ thế nào nếu thằng bự con là đại ka của thằng bé con kia? Mọi người sẽ nghĩ đó là chuyện riêng của băng nhóm và ko quan tâm.
Anh có bao giờ tự hỏi: Thằng bé con kia có gì hấp dẫn người khác để họ có thể chấp nhận đối đầu với 1 đại ka bự con (thậm chí hàng top thế giới và đứng đầu khu vực)??? "Đàng goàng, lễ phép, ngoan ngoãn, chung thủy, ngay thẳng"??? Xin lỗi anh, hố hố, hỏi đã là giả nhời.
Khái niệm này tù mù kinh khủng.
Chôm cái này treo lên đây.
Là thuốc an thần của kẻ thất bại.
Là tên gọi mĩ miều của cái lụi tàn, sắp biến mất.
Vì thế mới phải kêu gọi giữ gìn, bảo tồn.
Hình như châu Âu thường coi dân Mĩ là vô văn hoá hoặc văn hoá lùn.
Coca, quần bò, phim cowboy.
Thăm làng văn hoá các dân tộc VN.
Gặp toàn ma vật vờ.
Gần đó có trại phục hồi nhân phẩm.
Các cô phục hồi đang tập hát bài "VN trên đường chúng ta đi" để ch bị kỉ niệm 2/9.
Xinh phết.