Bắt người nông dân lên ngựa

Không chỉ với các võ sĩ, mà cả với nông dân hay Chonin (đinh nhân), chúng tôi cũng thử làm nhiều điều. Khi đó, tôi dẫn con đi chơi ở Enoshima thuộc vùng Kamakura. Khi đi qua bãi Shichiri-ga-hama có một người nông dân đi ngựa từ đằng kia lại. Vừa nhìn thấy tôi, họ đã vội xuống và lấy tay bịt miệng ngựa, bắt dừng lại, nên tôi ngăn: "Ơ này, anh kia sao thế hả?". Thấy vậy, người nông dân sợ hãi, xin lỗi rối rít. Tôi mới bảo: "Anh ngốc quá! Không phải làm như vậy! Ngựa này là của anh, đúng không?". "Vâng, đúng thế ạ!". "Ngựa của mình thì mình có quyền đi chứ có sao nào? Đừng phải làm điều ngốc nghếch như vậy! Thôi, lên mà đi đi!". Tôi nói như vậy mà anh ta vẫn không chịu đi. "Không đi tôi đánh cho một trận bây giờ! Đi nhanh đi! Anh như thế là không được! Hiện nay, trong luật pháp của Chính phủ đã quy định nông dân hay thị dân đi ngựa là tự do của mỗi người, nên ai đi ngựa và có gặp ai thì cũng không sao. Thôi, nhanh mà đi đi!". Tôi nói và buộc anh ta phải lên ngựa đi tiếp.

Khi đó, trong thâm tâm tôi nghĩ: những phong tục cổ thật đáng sợ. Những người nông dân không được hưởng sự giáo dục nào, không hiểu biết gì. Ngay cả việc luật pháp đã được ban hành mà cũng không biết nữa. Và tôi nghĩ bâng quơ: "Những người dân thuộc đẳng cấp dưới mà cứ thế này thì đến bó tay".

P. 380 - Tạp ký - Phúc ông tự truyện

Tags: book

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc