Phân công lao động

Ông nọ đến thăm một trong những người bạn thân cũ, và hỏi:

- Lâu không gặp, cậu vẫn làm Phó Tổng giám đốc Tổng công ty X. đấy chứ?

- Ừ, vẫn chức đó. Nhưng cậu hỏi làm gì vậy?

- Chuyện thằng con mình ấy mà. Nó học mãi mà thi không đỗ đại học. Tớ muốn nó vào đời và kiếm chút tiền đủ sống...

- Ồ chuyện nhỏ! Nếu cậu muốn tớ sẽ giúp một tay.

- Thế thì tốt quá! Nhưng bố trí nó làm công việc gì bình thường thôi để nó bắt đầu học việc và hiểu ý nghĩa của lao động và đồng tiền kiếm được.

- Này... để bắt đầu, tớ có thể bố trí nó làm giám đốc điều hành một công ty con nào đó trong Tổng công ty. Nó không cần hiểu biết gì cả, chỉ cần nó có mặt khi bọn tớ gọi và biết nói dăm câu ba chuyện vớ vẩn gì đó với nhân viên. Lương tháng 12.000 đôla cộng với tiền thưởng và đầy đủ các phí tổn cần thiét khác. Thế được chứ?

- Hừ! Tớ cũng không biết có nên thế không? Nhưng tiền hơi nhiều và chức thì cao quá. Có việc gì đơn giản hơn không?

- Giám đốc các dự án đặc biệt. Chỉ cần chỉ ra một hai lỗi gì đó của các báo cáo mà người ta trình lên cho nó và làm vài chuyện vớ vẩn khác. Lương tháng 7.500 đôla cộng với tiền thưởng hàng quý cùng tiền ăn và đi tham quan trong và ngoài nước liên tục.

- Cậu điên à?... Cậu nhớ là nó mới chỉ bắt đầu thôi. Có việc gì khiêm tốn hơn không?

- Chà... À tớ nghĩ ra rồi. Đốc công. Hàng ngày chỉ việc hò hét nhân viên, công nhân làm việc. Lương tháng 5.700 đôla cộng với tiền thưởng và được đi thăm thú đây đó luôn.

- Tớ không biết có nên không đây? Có việc gì căn bản hơn không?

- Có thể là trưởng phòng dự án, trưởng phòng nghiên cứu, trưởng phòng kế toán... lương 4.500 đôla và tiền thưởng hàng quý. Công việc hàng ngày không có gì đáng kể: gọi dăm ba cú điện thoại, tiếp vài ba người khách.

- Không, không được. Tớ muốn nó học cách phân tích, đánh giá mọi việc và làm việc thực sự. Có việc gì đơn giản hơn nữa không?

- Hay là cử nó làm chánh văn phòng. Nó chỉ có việc truyền mệnh lệnh của bọn tớ cho đám nhân viên và đốc thúc họ làm việc. Chúng tớ sẽ trả lương tháng cho nó 3.000 đôla và nó phải làm việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều. Cậu thấy thế nào?

- Và có gì căn bản hơn nữa không?

- Chức danh cuối cùng là chuyên viên, nhân viên, trợ lý... Nhưng họ phải biết vận dụng rất nhiều kiến thức, công cụ để tính toán và điều hành các dự án, phải tranh luận quyết liệt với các cấp lãnh đạo trong công ty, từ Tổng giám đốc đến các trưởng phòng,... và với các đối tác, với người tiêu dùng; thường phải đến sớm và về muộn nhất mà không bao giờ được nhận bồi dưỡng ngoài giờ. Họ làm việc như con lừa để cho chúng tớ nhận hết vinh quang. Lương tháng là 1.200 đôla, không có thu nhập gì khác; làm việc rất vất vả từ 8 giờ sáng cho đến 9 giờ tối, như vậy là khoảng 12 hoặc 13 tiếng một ngày, chỉ có nửa giờ ăn trưa và thậm chí còn phải mang việc về nhà làm tiếp nữa.

- Chà, thật tuyệt vời... cuối cùng thì cũng có việc cho thằng khốn đó làm rồi đây... để nó học làm người và tự phấn đấu.

- Ồ, mà không thể được đâu! Muốn được đảm nhận các chức danh đó, ứng cử viên phải có ít nhất bằng đại học loại khá trở lên, phải nói lưu loát tiếng Anh và tiếng Pháp, ưu tiên những người có bằng cao học trở lên và nhất là phải có kinh nghiệm công tác thực tế vài năm.

Bài trước: Sốc với đề án đổi mới sách giáo khoa
Tags: funny

1 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc