Ngọt ngào cay đắng

Aspartame là một loại chất ngọt đậm đặc ít calo, nó nổi tiếng nhất với nhãn hiệu NutraSweet của hãng Monsanto. Đây là chìa khóa cho thành công vang dội của các nhãn hiệu đồ uống của Pepsi và Coca Cola dành cho những người muốn giảm cân trong thập kỷ 80 của thế kỷ XX. Đối với những người đang tìm cách giảm bớt lượng calo hàng ngày thì đây quả là một thứ thần dược:

Nguyên lý của văn hóa phương Tây nói rằng: "Không có sự mãn nguyện nào mà không phải trả giá."


Còn chúng tôi nói rằng bạn vẫn có thể có những bữa ăn thỏa thích.



Bob Shapiro - Tổng Giám đốc NutraSweet


Bữa ăn mà Bob Shapiro nói đến ở đây là bữa ăn không có thêm calo - đấy là ý nghĩa thực của lời quảng cáo "ăn thỏa thích". Chứ còn về tiền thì NutraSweet đã lãi đến trên nửa triệu đôla vào năm 1985. Doanh nghiệp này có mức lợi nhuận gộp lên đến 70%. Mức lợi nhuận hấp dẫn như vậy dễ khuyến khích các công ty khác tham gia vào thị trường, tuy nhiên NutraSweet được bảo vệ bởi bản quyền đăng ký. Chuyện gì sẽ xảy ra khi thời hạn của bản quyền này kết thúc?

Chất ngọt đậm đặc đã có một lịch sử dài đầy thăng trầm. Vào thời đế quốc La Mã, nước bưởi ép được đun sôi trong các chảo chì để sản xuất ra một loại sản phẩm có tên là sapa, một chất ngọt dùng ở mọi chỗ, từ làm gia vị trong thức ăn đến thuốc uống tránh thai. Rất không may là chì trong sapa đã biến nó thành một chất độc, thậm chí gây chết người. Chất cyclamate được phát minh ra vào những năm 1960, nhưng sau đó, đên năm 1970 đã bị FDA (Ủy ban Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm) cấm bởi vì các nghiên cứu cho thấy chất này có liên quan đến bệnh ung thư. Ở Mỹ, chất duy nhất có thể dùng tương tự như aspartame là đường saccharin, một dẫn xuất từ dầu mỏ được tìm ra từ năm 1879. Năm 1977, FDA đã định cấm saccharin vì cho rằng nó cũng gây ra ung thư. Tuy nhiên, điều này đã gây ra sự phản đối mạnh mẽ từ phía những người dân đến nỗi Quốc hội phải can thiệp và cuối cùng sacchrin vẫn tồn tại trên thị trường. Nhưng ngoài vấn đề về an toàn thực phẩm, một số người cho rằng saccharin nếm có vị kim loại hơi đắng trong miệng.

Aspartame được tìm ra một cách tình cờ. Năm 1965, một nhà nghiên cứu khoa học tên là James Schlatter thuộc công ty G.D.Sealer&Co, tìm cách phát triển một loại thuốc chữa loét dạ dày. Trong khi làm thí nghiệm với các chất acid L-aspartic và L-phenylalanine, Schlatter đã nhận thấy có vị ngọt khi tình cờ liếm phải ngón tay. Chính ông là người đã đặt tên cho chất này về sau là aspartame, là kết hợp của các acid amin nói trên. Chất này có lượng calo đúng bằng đường cùng khối lượng nhưng lại ngọt gấp 180 lần so với đường...

P. 125 - Game Theory

Bài trước: Mất liên hệ
Tags: book

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc