Chuyện ở Sài Gòn

shared from fb Huệ Vân.
-----
Câu chuyện nho nhỏ, nghe lỏm được của một đồng nghiệp, muốn share với mọi người:

“Buổi sáng ảnh đưa con đi học, đến khúc ngã tư gần trường tiểu học, thấy có một cụ bà đã già yếu, lưng còng, tóc bạc (chắc đi bán trứng), tay cầm một rổ trứng chậm chạp đi nép vào lề đường. Một cậu học sinh sợ muộn giờ học nên vội vội vàng vàng đạp xe ẩu, chẳng may quẹt vào bà cụ. Rổ trứng rơi xuống đường, vỡ tan. Cậu học sinh mặt cắt không còn hạt máu vì sợ. Mọi người xung quanh ai nấy đều chắc mẩm, cụ già sẽ cho cậu bé kia một trận tam bành rồi la lối “bắt đền”. Nhưng không, cụ xua tay đuổi em học sinh: “Đi học đi không trễ giờ con. Nhanh lên!”

Cậu bé lí nhí nói câu xin lỗi, rồi đạp xe vào cổng trường. Cụ bà nhìn theo, luôn miệng kêu: “Đi đi, nhanh lên. Muộn học thầy cô la đó”. Đợi cậu đi khuất, cụ run run cúi xuống thu dọn đống trứng vỡ.

Chuyện vẫn chưa dừng đâu nhé. Bên kia đường có một cụ ông, cũng già lắm rồi. Cụ đang đứng uống nước đá trong cái ca nhựa. Nhìn thấy cảnh đó, cụ ông đổ hết cả nước cả đá trong cái ca đi, rồi chạy hớt hải đến chỗ cụ bà, hốt nhanh mấy cái lòng đỏ trứng vỡ vào trong ca. Đoạn, cụ dúi vào tay cụ bà một xấp tiền lẻ (mấy chục ngàn gì đó), vừa nói vừa cười hiền: “Tôi thích ăn trứng lắm, tôi mua luôn mấy quả này để trưa ăn với mỳ tôm. Bà thông cảm bán cho tôi nha”. Cụ bà ngỡ ngàng không biết nói gì, nở một nụ cười đáp lại.

Mọi người chứng kiến câu chuyện đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Bất ngờ xong lại thấy ấm áp, thấy vui vui, thấy buổi sáng hôm nay tự nhiên trong trẻo đáng yêu thế, thấy chẳng cần phải cằn nhằn, cau có, bực bội ai nữa…"

Chuyện ở Sài Gòn đó! Sài Gòn dễ thương ha!

Tags: thinking

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc