Vì sao tội phạm tình dục có thời hiệu khởi kiện?

2013 Evening with Bill Cosby. Photo courtesy Tarrant County College Foundation.

Bill Cosby, danh hài 78 tuổi, đã bị hàng chục phụ nữ cáo buộc tội hiếp dâm. Ngày 9 tháng 10, ông sẽ bị lấy lời khai cho một vụ kiện do bà Judy Huth - giờ ở tuổi 50 - đâm đơn, người cáo buộc rằng diễn viên hài này đã tấn công bà tại biệt thự Playboy khi bà mới 15 tuổi. Nhưng đây mới chỉ là lần thứ hai ông Cosby phải đối mặt với một vụ kiện dân sự trong số gần 40 vụ cáo buộc lạm dụng tình dục và ông cũng chưa bao giờ bị kết tội lần nào.

Làm thế nào mà ông Cosby đã xoay xở để không phải ra tòa như vậy? Tất cả các hành vi vi phạm bị cáo buộc đang được bàn đến đều xảy ra nhiều năm trước đây, và thời hiệu khởi kiện của nhiều bang quy định giới hạn về thời gian mà một người phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với một hành vi bất hợp pháp. Ở Colorado và một vài bang khác, thời hạn để truy tố một người vì tội lạm dụng tình dục là 10 năm. Ở Arkansas, giới hạn này là 6 năm; ở Ohio là 20 năm. Bức tranh chắp vá này càng thêm phức tạp khi xem xét vụ cưỡng hiếp là cấp độ một, cấp độ hai hay cấp độ ba và khi tính thêm yếu tố tuổi tác. Ở Oregon, thời hiệu đối với tội hiếp dâm và lạm dụng tình dục là 6 năm, nhưng trong trường hợp liên quan đến trẻ vị thành niên, thời hiệu này kéo dài đến khi người tố cáo 30 tuổi hoặc trong vòng 12 năm kể từ khi hành vi phạm tội được báo cáo với cảnh sát, tùy trường hợp nào đến trước. Nhưng không như đối với tội giết người, không hề có một tiêu chuẩn quốc gia về thời hiệu đối với tội hiếp dâm.

Một số muốn thay đổi điều đó. Năm ngoái, Wendy Davis, đảng viên Dân chủ, người thất bại trong cuộc đua trở thành thống đốc bang Texas, lập luận rằng bang của bà nên tăng thời hiệu 10 năm đối với tội hiếp dâm. Bà viện lý lẽ rằng, có rất nhiều trường hợp, trong đó kẻ hiếp dâm được xác định danh tính hoặc thừa nhận tội ác của hắn chỉ sau khi vụ việc đã khép lại. Bà nói, để "những nạn nhân sống sót phải trả giá cho sự thất bại và sao lãng của chúng ta bằng việc khước từ công lý đối với họ cũng chính là tội phạm". Trung tâm Quốc gia về Nạn nhân của Tội phạm ghi chú rằng "chỉ có 46% các vụ hiếp dâm xảy ra ở Hoa Kỳ được báo cáo với cảnh sát và chỉ có 9% các báo cáo này được khởi tố". Trung tâm này khuyến nghị nhiều bang áp dụng một ngoại lệ đối với thời hiệu khởi kiện khi các bằng chứng DNA có sẵn liên kết một cá nhân với một tội phạm tình dục.

Tháng trước, trong một bài phát biểu tới các giám mục ở Philadelphia, Đức Giáo Hoàng Francis tuyên bố "các tội ác và tội lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên không thể giữ bí mật lâu hơn được nữa". Giáo hoàng cam kết Giáo Hội Thiên chúa giáo sẽ theo đuổi con đường "canh chừng có nhiệt tâm... để bảo vệ trẻ vị thành niên... Tất cả những ai có trách nhiệm sẽ phải chịu trách nhiệm". Tuy nhiên, Giáo hội Thiên chúa giáo không ủng hộ việc loại bỏ thời hiệu khởi kiện và đang tích cực vận động chống lại những cải cách như vậy ở Iowa, Maryland và Đặc khu Columbia. Một phát ngôn viên của nhà thờ giải thích, "Theo thời gian, ký ức của các nhân chứng sẽ phai mờ, các bằng chứng bị mất hoặc không bao giờ được tìm thấy và trong nhiều trường hợp thủ phạm hay nhân chứng có thể đã chết". Một số người phản đối, cho rằng những nạn nhân sống sót trong vụ lạm dụng tình dục cần có thêm thời gian để khởi tố hình sự hoặc khởi kiện tại tòa án dân sự, khi phải mất nhiều năm hoặc nhiều thập kỷ nạn nhân mới nhận ra tính nghiêm trọng của sự vi phạm.

Sơn Phạm
The Economist

Tags: sex

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc