Điều làm nên Tân Tổng thống

Trích đoạn dưới đây từ cuốn sách mới của Roger Stone "Điều làm nên Tân Tổng thống: Donald Trump sắp đặt một cuộc cách mạng như thế nào."

Ngày 8 tháng 11 năm 2016, Donald John Trump được bầu làm Tổng
thống thứ 45 của Mỹ. Đây là một thành tựu độc nhất vô nhị mà chỉ có thể là do tài năng, năng lượng và tầm nhìn của chính Donald Trump.

Chuyến đi nước rút của Trump qua tám bang trong những ngày cuối cùng đã dẫn tới cuộc "lật đổ" ngoạn mục nhất kể từ năm 1948, khi Tổng thống Harry S Truman đi vận động trên khắp đất nước bằng tàu hỏa, vượt quá tất cả các giới hạn tốc độ đường sắt, dừng chân sáu đến bảy điểm mỗi ngày, và giành chiến thắng trước Thống đốc Thomas E. Dewey của New York. Năng lượng Trump sử dụng trong những vòng đua cuối thực sự phi thường. Không nghi ngờ gì nữa, cuộc tiến công cuối cùng của Trump tại Wisconsin, Michigan và quay trở lại miền Tây Pennsylvania là một hành động đầy quyết tâm và ý chí đã đưa ông đến chiến thắng, trong khi Clinton đang ăn mừng.

Cuộc bầu cử năm 2016 là cuộc bầu cử đầu tiên mà các phương tiện truyền thông chính thống bị mất thế độc quyền với việc truyền thông chính trị ở Mỹ. Các phương tiện truyền thông thay thế đang ngày càng
mạnh mẽ hơn, có tiêu chuẩn đưa tin cao hơn các tập đoàn tin tức mạng truyền hình và truyền hình cáp, và là nơi ngày càng có nhiều cử tri tiếp nhận thông tin.

Sự tranh thủ khéo léo của Trump với các phương tiện truyền thông bảo thủ, như The Daily Caller, Breitbart News, WND.com, và InfoWars, đã giúp Trump trở thành tổng thống đầu tiên vươn tới được những cử tri Mỹ bất mãn và có động cơ mạnh mẽ này một cách có hiệu quả. Đồng thời, những lời buộc tội không ngừng của Trump về các phương tiện truyền thông như là "không công bằng" và "không trung thực" được áp dụng từ "cẩm nang" của Nixon, khi cả Nixon và Trump khai thác sự oán giận đối với các phương tiện truyền thông thiên vị - rất bị căm ghét bởi những người ủng hộ của họ.

Trump sẵn sàng công khai thách thức các phương tiện truyền thông theo dõi chiến dịch tranh cử của ông khiến họ đưa tin trung thực hơn nhưng những cuộc tấn công không ngừng của các mạng tin truyền hình cáp đối với ông không giống như bất kỳ điều gì tôi đã thấy trong 9 chiến dịch tranh cử tổng thống mà tôi theo dõi. Các phương tiện truyền thông vứt bỏ tất cả những lý do khách quan. Động cơ và chiến thuật của họ trần trụi.

Hầu hết điều này đã phản tác dụng. Cử tri Mỹ cuối cùng biết sự thật rằng các phương tiện truyền thông và giới đặc quyền chính trị cấu kết che giấu nhiều sự thật đối với công chúng Mỹ. Các cử tri không còn tin phương tiện truyền thông.

Donald Trump là chiến lược gia, nhà quản lý chiến dịch và nhà chiến thuật của chính mình, và tất cả những ghi nhận công trạng cho cuộc bầu cử đáng kinh ngạc này của ông thuộc về ông ta. Tôi chỉ vui vì được đi cùng trên chuyến đi đó. Tôi đã muốn ông chạy đua cho chiếc ghế Tổng thống từ năm 1988 và đã từng là chủ tịch Ủy ban Thăm dò Triển vọng tranh cử Tổng thống của ông vào năm 2000, cũng như là tư vấn cho việc ông cân nhắc trở thành ứng cử viên vào năm 2012.

Tôi đã làm việc cho Trump ở Trump Organization, Trump Shuttle, Trump Hotels & Casino Resorts, và một số thăm dò chính trị trong hơn bốn mươi năm qua. Ông có lẽ là người bán hàng vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mỹ, với tinh thần của người quảng bá và lòng nhiệt tình dễ lây lan của một doanh nhân khởi nghiệp thích kiếm tiền và giành chiến thắng.

Trump đã tiến hành chiến dịch tranh cử "tất cả các thông tin liên lạc" hiện đại đầu tiên, tránh các cuộc thăm dò ý kiến, quảng cáo truyền hình đắt đỏ, phân tích phức tạp và tất cả các công cụ truyền thống của một chiến dịch tranh cử tổng thống hiện đại.

Đồng thời, chiến dịch tranh cử của Trump tập trung xoay quanh một cuộc "cuộc đua giành điểm thắng", giống như chiến dịch tranh cử của Richard Nixon. Trump chạy đua như ứng cử viên của "Đa số thầm lặng", thu hút những người Mỹ bị lãng quên, chạy đua như ứng cử viên của luật lệ và trật tự, và cuối cùng là ứng cử viên của hòa bình, không phải là điều ngẫu nhiên. Chiến dịch tranh cử của Trump rất giống của Nixon. Ông ta hiểu rằng chính trị là về những vấn đề, khái niệm và chủ đề lớn, và các cử tri không thực sự quan tâm đến các chi tiết quá kỹ thuật. Nếu như vậy thì Newt Gingrich đã là tổng thống.

Mặc dù có những điểm tương đồng giữa chiến thắng của Ronald Reagan năm 1980 và con đường lên tới chiếc ghế tổng thống của Trump, nhưng cuộc bầu cử của ông Trump không phải là một thắng lợi về ý thức hệ mà là biểu hiện của mong muốn chân thành về một chính quyền hiệu quả hơn. Giống như Nixon, Trump thực dụng hơn, quan tâm đến những gì sẽ có hiệu quả, hơn là triết lý thuần túy. Ông ta quá chán chường khi chứng kiến nước Mỹ thất bại. Ông ta chính là đội trưởng đội cổ vũ mà đất nước cần.

Giống như các sự kiện dừng chân tiếp xúc cử tri của Truman, các cuộc mít tinh của Trump trở thành tâm điểm của toàn bộ chiến dịch của ông, được khuếch trương bởi các mạng tin tức truyền hình cáp đưa tin về các bài phát biểu của ông từng ngày từng giờ. Ông thu hút được đông đảo cử tri và mọi người thấy ông hài hước và chân thật. Trong suốt thời gian đó, phụ tá báo chí đáng tin cậy của ông, Hope Hicks, đã xếp lịch các cuộc phỏng vấn 1-1 với Trump nhiều nhất có thể. Thật vậy, có những khoảng thời gian bạn không thể bật TV mà không nhìn thấy và nghe Donald Trump. Tất nhiên, các mạng tin truyền hình cáp làm vậy vì sự hâm mộ của công chúng. Sự thực là Trump không diễn tập, không được huấn luyện, và không bị chế ngự, có nghĩa là cử tri thấy ông ấy thật thú vị và đáng tin.

Sơn Phạm
Breitbart News

Tags: book

2 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc