Vì sao Iceland muốn cấm nội dung khiêu dâm trên mạng?

Hạ thấp phẩm hạnh*?

Nhìn bề ngoài, Saudi Arabia và Iceland chẳng có mấy điểm chung. Trong Báo cáo bất bình đẳng giới toàn cầu năm 2012 của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, so sánh tiến bộ hướng tới bình đẳng giới tại 135 nước, Saudi Arabia xếp hạng 131 trong khi Iceland, quốc gia với 322.000 dân, đứng đầu danh sách. Tuy nhiên đề xuất của Iceland về cấm nội dung khiêu dâm trên mạng đặt nước này ngang với Saudi Arabia, nơi phụ nữ không được phép lái xe, không được đi lại nếu không được đàn ông cho phép và quyền bầu cử hạn chế. Vì sao nước Iceland tự do lại muốn cấm nội dung khiêu dâm trên mạng?

Lệnh cấm do Iceland đề xuất có thể được coi như nỗ lực tiếp theo từ các điều luật trước đây để quản lý ngành công nghiệp tình dục. Năm 2009, nước này áp dụng tiền phạt và bỏ tù đối với các "tú bà" (không áp dụng đối với chính gái mại dâm, vì pháp luật coi họ là nạn nhân). Trong năm 2010, nước này cấm các câu lạc bộ thoát y. Việc truyền bá và bán các sản phẩm khiêu dâm ở Iceland thật ra đã là bất hợp pháp kể từ năm 1869.

Lý do chính đằng sau lệnh cấm được đề xuất này có vẻ như một nghịch lý: vì Iceland là nước quá tự do. Đất nước được điều hành bởi nữ Thủ tướng duy nhất trên thế giới công khai mình là người đồng tính, 65% trẻ em Iceland là con ngoài giá thú (nhiều hơn bất kỳ nước nào khác trong OECD). Trẻ em được giáo dục giới tính rộng rãi trong các trường học. Dương vật giả (vibrator) mini và bao cao su được bán tại các quầy thanh toán (checkout) ở siêu thị. Cùng với Na Uy và Thụy Điển, Iceland là một trong những nước có tỷ lệ cao nhất nữ sinh đại học (hơn nam sinh là 3:2). Chênh lệch mức lương giữa nam và nữ gần thấp nhất và tỷ lệ nữ tham gia lực lượng lao động gần cao nhất thế giới. Chỉ ngay sau Phần Lan, và gần như cùng lúc với Đan Mạch, Iceland là một trong những nước sớm nhất trao cho phụ nữ quyền bầu cử vào năm 1915. Phong trào nữ quyền mạnh mẽ ở Iceland hiện đang dẫn đầu công cuộc đấu tranh yêu cầu cấm nội dung khiêu dâm trực tuyến, vì cho rằng những nội dung này đặc biệt gây bạo lực hay làm giảm phẩm hạnh đối với phụ nữ.

Tuy nhiên, cấm nội dung khiêu dâm trực tuyến có thể rất rắc rối (tricky). Định nghĩa nội dung khiêu dâm bạo lực hay làm giảm phẩm hạnh sẽ phải được nêu rõ trong pháp luật. Iceland sau đó sẽ phải tầm soát (police) internet, một điều rất khó có thể thực hiện. Khi Đan Mạch và Úc đưa ra danh sách đen trực tuyến nhằm ngăn chặn các trang web khiêu dâm, do nhầm lẫn đã đưa cả một số trang web vô thưởng vô phạt (innocuous) vào danh sách này. Ngoài đời, các nỗ lực trước đó của Iceland nhằm trấn áp (clamp down) ngành công nghiệp tình dục đã mang lại những kết quả lẫn lộn: mặc dù 13 trên tổng số 15 câu lạc bộ thoát y của nước này đã bị đóng cửa, chỉ có 20 trường hợp liên quan đến mại dâm bị mang ra tòa, và lệnh cấm năm 1869 về cấm bán nội dung khiêu dâm không có hiệu lực, khi các tạp chí khiêu dâm được công khai bày bán ở các sạp báo. Nếu một nước nào đó có thể thông qua luật về cấm nội dung khiêu dâm, đó chỉ có thể là Iceland (dù nếu chính phủ thua trong cuộc tổng tuyển cử vào ngày 27 tháng Tư tới đây, kế hoạch này có thể sẽ bị mất động lực). Tuy nhiên, việc triển khai và thực thi những điều luật này (trên thực tế) khó hơn rất nhiều.

Sơn Phạm
The Economist


* A girl and a dog on a street in Reykjavík. Photo courtesy Johannes Martin.
Tags: sex

2 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc