Dinner with Indonesian friends

Simply Great Food Served Fresh - chẳng simply tí nào :D
Chồng giơ máy - Vợ tạo dáng luôn :P
Phở VN tại Indo. Không biết có đúng Phở 24 VN không vì không thống nhất phong cách trang trí để dễ nhận biết và nhận diện đúng
Quán ăn này phục vụ các món truyền thống của Indonesia, tên là Kedai, đông khách, nằm sau dãy Pizza Hut, StarBuck, Phở 24, cách khách sạn Bidakara khoảng 200m, dễ dàng đi bộ từ khách sạn đến để thưởng thức. Tuy nhiên vì đi otô nên khi về thì phải đi khá lòng vòng. Wisnu cảnh báo sau 9h tối hai vợ chồng không nên ra khỏi khách sạn nếu không có người Indo nào đi cùng.
Hai vợ chồng được Feri chụp ảnh, Wisnu bảo "Ngồi gần vào chứ!" :P
Hai món đồ uống của hai vợ chồng. Vợ rất thích đồ uống của vợ chế biến từ quả gì đó giống quả chanh leo, rất thơm và pha vừa độ ngọt
Đây chính là món có nguyên liệu là hạt đậu nành, rán và ép hạt ăn hơi ngấy. Có thêm cả đậu nhưng sốt cay.
Satay - món ăn truyền thống của Indonesia - món này vợ khoái, ăn vừa, không quá cay. Các bạn biết hai vợ chồng ăn được món này nên đều nhường, mình ăn đến 3 xiên :D
Kiểu bò lúc lắc - ăn ngon và cay vừa.
Có thêm bát ớt cay xé tất cả những gì chạm vào :( chỉ chấm cái thìa vào rồi đưa lên lưỡi là biết ngay, nhất là người không ăn được cay như vợ - nhắc lại mà đã thấy hoảng rồi :))
Rau muống giống Việt Nam nhưng xào cay - món nào bên này cũng phải nấu cay thì phải.. Hàn cũng cay, Ấn Độ cũng cay, Sri Lanka cũng cay. Xé cả lưỡi!
Nasi - Cơm
May quá ngũ cốc chính ở đây cũng là cơm như Việt Nam, giúp hai vợ chồng dễ dàng survive hơn 
Món này vợ rất ấn tượng là anh Wisnu thích nên ăn hết và rất tích cực chia cho mọi người :)
Cả nhà chụp ảnh - từ trái qua: Feri, Anwar, Wisnu, SơnHạnh
Trước khi tới Jakarta, đã xem trước các địa điểm tham quan, đồ ăn truyền thống, nhưng đến đây thì khó tìm lắm, đường sá không tiện đi lại như các nước khác. May sao, các bạn Indonesian hồi còn học 2 năm ở Nhật Bản rất nhiệt tình, Feri phải làm việc ở Batam (cách Singapore có 30 phút đi phà) rất có duyên là được cơ quan gọi về training tại trụ sở chính ở Jakarta trong 2 tuần; Wisnu thì ngay hôm sau phải lên đường sang Nhật Bản tiếp tục dự án liên kết dạy học gì đó; các bạn không quản đường sá xa xôi, traffic jam, rush hour, đi từ nhà lúc 5h chiều đến 8h30 tối mới tới được khách sạn. Lúc đó, langdu và chị Quỳnh (colleague) đang được Ban tổ chức Hội thảo mời welcome dinner, xem được 2 bài nhảy truyền thống (traditional dance của Indonesia), nhưng tất cả đều ra quán cơm truyền thống ăn dinner tiếp. Mọi người cười nói rất vui, kể chuyện học Nhật Bản, cô Ii - Ii sensei đã get married, rồi chíu-chíu, good in bed-mington (đánh cầu lông giỏi), Anwar vẫn vậy, chỉ ngồi nghe và cười, good-listener. Wisnu đã trúng học bổng USAID đi Mỹ học tiến sĩ, 5 năm nữa, oèo, superb, thán phục, nhưng biết vậy, langdu ngại học lắm rồi :) v.v...
Cái gì đây?
Ha ha, vợ ghi lại đây chiến tích của chồng - đi thì chẳng buồn nhìn dường, cứ tơi tới lên rồi đâm vào biển số xe người ta kết quả là quần toạc ra cả miếng! - Đi đứt phừn phựt Cao Minh nhé! May mà chân không sao và biển số xe của người ta cũng không sao chứ không thì cãi nhau rồi đền nhau ốm! Lái xe xông ra nhìn biển số xe xem có vấn đề gì ngay rồi mới quay ra cười cười với mình khi thấy mình cười ngặt nghẽo! No comment!

Đọc báo hôm nay
Cà phê Vọng
Indonesia nhiệt đới
Dinner with Indonesian friends
SME day
Tugu Monumen Nasional
Masjid Istiqlal
Marina Bay
Argathar Gading
Tags: friendtravel

5 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc