Robinson Crusoe trên đảo hoang
Chúng ta hãy cùng xem xét những vấn đề mà Robinson Crusoe phải đối diện trên hoang đảo. Thoạt đầu, những gì anh ta cần dường như là vô hạn: Anh ta bị ướt sũng vì nước mưa; anh ta run rẩy vì lạnh; anh ta bị đói và khát. Anh ta cần mọi thứ: nước uống, đồ ăn, nơi ẩn náu để tránh thú dữ, lửa, một chỗ nào đó có thể nằm xuống và ngủ được. Anh ta không thể giải quyết được tất cả các vấn đề này cùng một lúc bởi không có đủ thời gian, sức khỏe và những nguồn lực khác. Anh ta trước tiên phải làm điều mà mình cần nhất. Hiện giờ, vấn đề lớn nhất của anh ta là khát. Anh ta sẽ phải đào một hố trên đất để chứa nước mưa, hoặc dựng nên một loại bể chứa thô sơ. Khi anh ta đã có một lượng nước tạm đủ, thay vì tiếp tục tìm cách cải thiện công cụ chữa nước của mình, anh ta phải ngay lập tức chuyển sang đi kiếm thức ăn. Anh ta có thể tìm cách câu cá, song để làm được việc này, anh ta cần phải có lưỡi câu và dây câu hoặc một cái lưới. Những việc phải làm ngay sẽ khiến anh ta trì hoãn một số việc khác ít khẩn cấp hơn. Anh ta liên tục giải quyết vấn đề sử dụng thời gian và lao động của mình trong các phương án khác nhau.
Gia đình Robinson từ Thụy Sỹ, khi bị dạt lên hoang đảo, có lẽ sẽ thấy vấn đề này dễ giải quyết hơn một chút. Tuy có nhiều miệng ăn, họ cũng có nhiều tay làm hơn. Gia đình có thể thực hiện việc phân công và chuyên môn hóa lao động. Cha đi săn; mẹ nấu ăn; lũ trẻ đi kiếm củi. Nhưng gia đình này cũng không thể để cho một thành viên cứ làm mãi một việc mà không biết so sánh giữa tính cấp thiết của công việc người đó đang làm với những công việc khác vẫn chưa được làm. Khi lũ trẻ đã kiếm được một lượng củi nhất định, chúng không nên cứ tiếp tục làm việc này. Đã đến lúc một đứa phải được sai đi kiếm nước. Gia đình này cũng liên tục phải giải quyết vấn đề lựa chọn như thế nào trong các phương án khác nhau về việc sử dụng lao động và nếu may mắn họ có thêm các phương tiện khác như súng săn, cần câu cá, thuyền, rìu hay cưa... họ sẽ lại phải giải quyết vấn đề lựa chọn giữa các phương án khác nhau về việc sử dụng cả lao động lẫn phương tiện sản xuất. Sẽ thật là ngốc nghếch nếu các thành viên chịu trách nhiệm kiếm củi trong gia đình trách một thành viên khác, người có nhiệm vụ bắt cá là đã không giúp họ để có thể kiếm được nhiều củi hơn thay vì việc đã bắt được những con cá cho bữa tối của gia đình. Trong hai trường hợp này, khi có một cá nhân hay một gia đình biệt lập, chúng ta có thể thấy rõ rằng một công việc chỉ có thể được tăng lên khi một công việc khác bị giảm đi.
P. 140 - Hiểu kinh tế qua một bài học
Tác hại của máy móc
Hãy cứu ngành sản xuất X
Robinson Crusoe trên đảo hoang
"Bình ổn" hàng hóa?
Khi chính phủ định giá...
Ảo ảnh lạm phát
Bảo hiểm xã hội
Tags: economics
Phụ nữ ở nhà nội trợ, chăm con thì việc kiếm tiền bị giảm đi :(
Có hai người đói khát được một ông lão cho một giỏ cá và một chiếc cần câu. Một người lấy giỏ cá, người kia thì lấy cần câu, rồi họ chia tay và đường ai nấy đi.
Người được giỏ cá thì ngồi ngay tại chỗ, nhóm lửa để nướng cá. Không nghĩ đến ngày mai, anh ta ngồi ăn ngấu nghiến, trong chớp mắt đã ăn hết cả mà vẫn chưa kịp biết mùi vị cá như thế nào. Không lâu sau, anh ta chết đói bên cạnh giỏ cá rỗng.
Người kia vác chiếc cần câu, tiếp tục chống chọi với cái đói, khó khăn lê từng bước đi về phía biển, ước mơ tiếp tục cuộc sống với biển khơi. Nhưng khi anh ta nhìn thấy màu xanh của biển cũng là lúc chút sức lực cuối cùng của anh ta cũng đã hết. Anh nhìn trân trân vào biển cả, ra đi mang theo niềm nuối tiếc vô hạn.
Cũng có hai người đói khát khác, họ cũng được ông lão đó cho một giỏ cá và một chiếc cần câu. Nhưng chỉ khác là, họ không đường ai nấy đi mà cùng nhau đi tìm biển cả. Mỗi lần họ chỉ nấu một con cá để cầm cự qua ngày. Sau một chuỗi ngày dài đằng đẵng, họ đã tìm được bờ biển. Từ đó, họ bắt đầu sinh nhai bằng nghề đánh cá. Sau vài năm, họ xây nhà và có gia đình riêng, có con có cái, có những chiếc thuyền đánh cá, sống một cuộc sống sung túc khá giả.
Nếu chỉ chú ý đến lợi ích trước mắt, thì bạn chỉ nhận được niềm vui ngắn ngủi, tạm thời. Đành rằng sống thì phải có hoài bão ước mơ, nhưng bạn cũng phải nhìn thẳng vào thực tế cuộc sống. Chỉ khi nào biết kết hợp giữa lý tưởng và hiện thực, thì khi đó bạn mới thành công.