Freakonomics

Khi đọc quyển này, langdu tớ thẩy có hứng thú với phần “Điều người đàn ông bán bánh vòng đã nhận thấy: có lẽ con người trung thực hơn chúng ta tưởng”... “Lái xe khắp các khu văn phòng xung quanh Washington, Feldman đã thu hút khách hàng với phương thức bán hàng đơn giản: vào mỗi sáng sớm, ông sẽ mang một ít bánh vòng và một chiếc giỏ đựng tiền tới phòng nghỉ ăn nhẹ của một công ty; ông ta sẽ trở lại vào trước giờ nghỉ trưa để lấy tiền và số bánh còn lại. Đó là một phương thức thương mại mang tính chất tự tôn trọng và nó đã có hiệu quả. Chỉ trong một vài năm, Feldman đã đạt mức bán 8.400 chiếc bánh vòng một tuần cho 140 công ty và kiếm được số tiền nhiều đúng như ông đã tính toán…” 
Đến Nhật Bản lần 2, Tokyo ngày trở lại, langdu tớ đã có cơ hội khám phá nhiều hơn with a full day trekking most of pagodas & shrines in Kamakura và được thấy áp dụng hình thức này: tại mỗi shrine đều có 1 bàn đặt các thẻ lưu niệm, bút dạ với box đựng tiền bên cạnh, du khách drop 500 yen vào box và chọn thẻ để ghi wishes của mình lưu lại tại shrine, chẳng cần có ai ngồi trông xem mọi người có bỏ tiền hay ko, “tự tôn trọng” thôi, langdu tớ cũng “đú” một tí, ảnh nè…
Image Image 
Tags: idea

3 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc