Ông bị đau chân

Ông bị đâu chân
Tú Mỡ

Ông bị đau chân/ Nó sưng nó tấy/ Đi phải chống gậy/ Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà/ Nhấc chân khó quá/ Thấy ông nhăn nhó/ Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần/ Âu yếm nhanh nhảu/ - Ông vịn vai cháu/ Cháu đỡ ông lên

Ông bước lên thềm/ Trong lòng vui sướng/ Quẳng gậy cúi xuống/ Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu/ - Hoan hô thằng bé!/ Bé thế mà khỏe/ Vì nó thương ông.

Đôi mắt sáng trong/ Việt ta thủ thỉ:/ - Khi nào ông đau
Ông nói mấy câu/ "Không đau! Không đau!"/ Dù đau đến đâu/ Khỏi ngay lập tức.

Ông phải phì cười:/ - Ừ, ông theo lời/ Thử xem có nghiệm:/ "Không đau! Không đau!"
Và ông gật đầu:/ - Khỏi rồi! Tài nhỉ"/ Việt ta thích chí:/ - Cháu đã bảo mà... !
Và móc túi ra/ - Biếu ông cái kẹo!
Tags: poetry

1 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc