Bài học rút ra từ phim Tây Du Ký
copy từ facebook
Photo: cri * |
Sa Tăng (Sa Wujing): là cái thằng chăm chỉ nhất, cái gì cũng làm không thấy than thở nên lúc nào Sa tăng cũng đi cuối cùng, chậm tiến nhất, lúc nào cũng vác một cái gánh nặng hành lý trên vai. Suy ra ở đời cũng thế, thằng nào cứ lầm lũi làm không kêu ca than thở thì lúc nào cũng bị ấn gánh nặng vào đầu. Luôn luôn xếp bét bảng xếp hạng.
Trư Bát Giới (Zhu Bajie): là cái thằng tham ăn, hám gái, ngu dốt lúc gặp yêu quái là chuồn (gặp việc là lướt) nhưng luôn biết nịnh sư phụ (Sếp), lúc nào cũng quấn lấy Sếp nên công việc nhẹ nhàng (chỉ việc dắt ngựa).
Ngộ Không (Sun Wukong): là cái thằng giỏi nhất, biết đúng sai, biết làm việc nhưng không bao giờ được làm theo ý mình lúc nào cũng bị một cái gì đó trói buộc (vòng kim cô).
Đường Tăng (Tang Sanzang): những thằng ngu nhất thì lại làm Sếp.
Yêu quái: toàn là bọn con ông cháu cha, cứ lúc nào Tôn Ngộ Không đưa gậy định giết thì một vị tiên nào đó xuất hiện kêu: "khoan...." nó vốn là con ông này ông khác xin đưa về trời dạy dỗ. Yêu quái toàn con nhà trời cả.
* 73-year-old Yan Huaili, an acclaimed actor best known for the 1982's classic TV series 'Journey to the West' - Sa Wujing, died Sunday morning (12/4/2009) from lung complications.
Tags: funny
Anh ta bất mãn vì ngồi chơi xơi nước nên đã nổi loạn lần nữa khiến Trời lại phải "nhất trí" phong cho chức "Tề Thiên Đại Thánh" - cũng là chức hữu danh mà vô thực. Cuối cùng, anh ta nổi loạn nữa và bị Phật lừa nhốt dưới núi Ngũ Hành...
Sau này, được Tam Tạng vì có nhu cầu người bảo vệ ( tay sai) mà đền giải thoát cho Tôn Ngộ Không để cùng đi Tây Trúc thỉnh kinh. Anh ta quá sáng suốt nên nhìn rõ bọn yêu quái đội lốt, báo cáo với "bí thư Tam Tạng" nhưng ông này cũng chỉ là ông sư u mê, đâu biết đâu là thật, đã nhiều lần hành Tôn Ngộ Không lên bờ xuống ruông. Lại nữa, Tam Tạng còn nhờ cái vòng kim cô và câu thần chú (# thẻ và điều lệ nội qui của...đảng Tam Tạng) mà đè bẹp được Tôn Ngộ Không.
Cuối cùng, dù sáng sáng suốt mấy, dù mắt có nhìn thấu ba cõi, lòng cảm tới nghìn đời thì vì sợ bị nhức đầu khi "kiểm điểm, kỉ luật" do bí thư Tam Tạng mà đâu có dám hành động theo ý mình nữa...
Lại thêm cái anh họ Trư nịnh nọt, chuyên kiếm ăn cộng với anh Sa Tăng nghị gật về hùa với thầy khiến nhiều phen phải vất vả mà chẳng nên cơm cháo chi.
Hãy cứ xem những chuyện trên đường đi lấy kinh mà coi: Lần nào muốn tiêu trừ con "yêu quái" nào cũng bị cản trở mặc dù anh ta có làm cũng vì cứu thầy (Tam Tạng) khỏi bị ăn thịt và đảng 3 người tồn tại mà thôi. Nếu sắp chiến thắng, trừng trị yêu tinh thì anh ta đều bị "lãnh đạo tối cao" cứu "đối tượng" vì đó là "người của lãnh đạo"!
Nhiều phen, Tôn Ngộ Không phải hết cầu viện người này, người kia tận thiên đình mới "xử lí" yêu quái thì cũng chỉ bằng "kiểm điểm nội bộ" thôi. Công lao hãn mã ấy cuối cùng anh cũng có "danh hiệu" Phật song ngẫm lại cũng chỉ là hết trọi phép thuật và tính ngang ngạnh, dám nghĩ, dám làm thời ở Hoa Quả Sơn...
Chuyện cũ mà sao ngẫm thấy hay, thấy hiện đại. Trách gì người bao nhiêu thế hệ vẫn thích đọc dù chỉ là chuyện bịa. Hay quá nên vỗ đùi mà nói : Ngô Thừa Ân tài, tài đến thế là cực, tiên sư anh họ Ngô!!!