Không ngăn cấm sự hiếu động của con

Cách nuôi dưỡng của tôi là chú ý đến ăn hơn mặc. Quần áo dù có thể giản dị, nhưng ăn uống nhất thiết phải đầy đủ. Cả chín con tôi từ nhỏ đều không bị thiếu dinh dưỡng. Cách dạy dỗ của tôi lấy phương châm là ôn hòa và hoạt bát. Ở mức độ có thể tôi cố gắng để cho con được tự do. Chẳng hạn, tôi không bao giờ cho nước nóng vào bồn tắm theo ý mình và bắt con vào tắm, mà đặt một thùng nước lớn gần đó để các con có thể pha nước nóng hay lạnh tùy ý. Mọi chuyện tôi đều cho các con được tự do, nhưng duy có việc ăn uống là tôi không để muốn ăn gì thì ăn.

Tôi muốn cho các con phải thật linh hoạt, nên cũng lường trước là không thể trang trí, dọn dẹp nhà xuể được. Dù các con có làm rách giấy dán tường, tấm bình phong hay làm đổ vỡ đồ dùng, tôi cũng bỏ qua, chứ tuyệt nhiên không nói to hay mắng mỏ gì. Nếu có chuyện quá lắm, vợ chồng tôi chỉ nghiêm mặt lườm là hình phạt cao nhất, dù trong trường hợp nào cũng không bao giờ dang tay đánh các con.

Hơn nữa, khi cha mẹ nói với con đẻ hay con dâu, anh chị nói với các em cũng không bao giờ gọi tên trống không, trong nhà không phân biệt là cha phải nghiêm nghị và mẹ phải hiền từ. Nói là nghiêm, cả cha và mẹ đều nghiêm, hiền từ thì cả hai chúng tôi đều hiền từ. Cả nhà tôi như bạn hữu của nhau. Ngay cả bây giờ, các cháu nhỏ của tôi làm gì đó, có thể sợ mẹ của các cháu, nhưng đều nói người không sợ nhất là ông. Nếu so với bên ngoài có thể tôi hơi chiều các cháu, nhưng không phải vì thế mà các cháu của tôi ngang bướng khác người. Người trên có thể chơi đùa với người dưới, nhưng khi người trên nghiêm lại thì các cháu rất chịu khó nghe lời và không làm trái bao giờ. Vì vậy tôi nghĩ không quá nghiêm khắc sẽ tốt hơn.

P. 463 - Phẩm hạnh và gia phong - Phúc ông tự truyện

Tags: parenting

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc