Đọc Bàn về tự do của J. S. Mill

shared from Pham Nguyen Truong.
-----
...bàn về một vài biện pháp cấm đoán:

1. Cấm đốt pháo: Đúng, vì pháo gây ô nhiễm và gây nguy hiểm cho người khác, thậm chí bọn khủng bố có thể lợi dụng lúc có tiếng pháo để ra tay.

2. Cấm lái xe sau khi uống rượu bia: Đúng, vì không làm chủ được tốc độ có thể gây nguy hiểm cho người khác.

3. Bắt buộc đội mũ bảo hiểm: Không đúng, vì không đội mũ bảo hiểm chỉ gây nguy hiểm cho chính người không đội, nếu họ chấp nhận nguy hiểm thì xã hội không nên can thiệp.

4. Cấm hút thuốc nơi công cộng: Đúng, vì khói thuốc lá có thể gây nguy hiểm cho sức khỏe của người khác.

5. Cấm mãi dâm: Sai, vì đây là quan hệ tự nguyện giữa 2 người, trả tiền hay không trả tiền không phải là điều quan trọng.

6. Cấm ma túy: Sai, vì tôi có quyền làm chủ cơ thể của chính tôi, tôi ăn uống, hút chích cái gì là quyền của tôi.

Biết rằng vấn đề này sẽ gây nhiều tranh luận, xin đăng ý kiến của David Boaz, trong tác phẩm Libertarianism: "Trong ngắn hạn, việc quan trọng nhất mà các bang có thể làm nhằm giảm tội phạm là hợp pháp hóa ma túy. Chính sách hiện hành của chúng ta đẩy giá thuốc lên cao ngất trời và làm cho buôn bán ma túy trở thành công việc mang lại nhiều lợi nhuận nhất và là lựa chọn đầy quyến rũ đối với nhiều thanh thiếu niên các khu ổ chuột. Do chất lượng trường học trong các khu ổ chuột quá thấp, nhiều thanh niên chỉ thấy có mấy lựa chọn: “kiếm tiền lẻ” ở của hàng McDonald, sống bằng quỹ phúc lợi hoặc buôn bán ma túy. Nhưng, tương tự như cấm rượu trong những năm 1920, cấm ma túy chắc chắn sẽ dẫn đến hiện tượng: bọn tội phạm chính là những người buôn bán ma túy. Người nghiện buộc phải thực hiện những hành động phạm pháp để kiếm tiền mua ma túy, nếu ma túy được hợp pháp hóa thì sẽ rẻ hơn (và an toàn hơn). Bắn giết nhau là biện pháp giải quyết tranh chấp duy nhất mà những kẻ buôn bán ma túy có thể sử dụng. Nếu ma túy được sản xuất bởi các công ty có uy tín và được bán trong các cửa hàng rượu thì sẽ ít người bị chết vì quá liều và ma túy rởm, và cũng sẽ có ít người trở thành nạn nhân của những vụ cướp bóc, trấn lột và thanh toán nhau (là hậu quả của cấm đoán). Nếu phải đặt giới hạn cho quyền lực của nhà nước đối với cá nhân, thì chắc chắn nhà nước không được phép quản lí những thứ chúng ta có thể đưa vào cơ thể của mình. Cấm ma túy không chỉ là biện pháp đàn áp mà còn phản tác dụng.

Bỏ các biện pháp cấm đoán ma túy, chúng ta sẽ giải phóng các nguồn lực của cảnh sát, thời gian xét xử và nhà tù cho những tội phạm mang tính bạo lực".

7. Những cấm đoán khác:
- Cấm đánh bạc: Sai, vì tôi có quyền tiêu những món tiền mà tôi kiếm được một cách hợp pháp nhằm đem lại nhiều thỏa mãn nhất cho tôi, tại sao tôi có thể dùng số tiền đó để mua rượu thịt về đánh chén hay đi du lịch mà tôi lại không được đem số tiền đó sang Las Vegas, Macao, Hong Kong hay Cambodia đánh bạc? Ai nói rằng khoái cảm do du lịch mang lại cao quý hơn khoái cảm do đánh bạc mang lại cho người thích cờ bạc?

- Cấm mua bán nội tạng: Sai. Nội tạng của tôi là một phần cơ thể của tôi, tôi có quyền bán. Tại sao có thể bán máu mà lại không được bán 1 quả thận hay một phần buồng gan?

- Cấm mang thai hộ: Sai. Dạ con của tôi là 1 phần cơ thể của tôi, tôi có thể dùng tay làm thuê cho người khác, tại sao tôi không thể cho người khác thuê dạ con?

- Cấm hôn nhân đồng tính: Sai. Tôi làm chủ cơ thể của mình, trong đó có tinh thần và thể xác, vì vậy tôi có thể yêu và cưới người mà tôi thích, không phân biệt là đàn ông hay đàn bà.


Tags: columnist

9 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc