Làm báo khác biệt
trích đoạn báo cáo thường niên của tờ The New York Time - bản dịch của Vietnamplus, thanks bro Sơn Đức Nguyễn,
-----
"Chúng ta là một doanh nghiệp coi mô hình kinh doanh dựa trên độc giả trả phí dài hạn là trọng tâm số 1. Việc chúng ta tập trung vào độc giả trả phí đã tạo ra sự khác biệt vô cùng quan trọng giữa The New York Times và rất nhiều cơ quan báo chí khác. Chúng ta không cố gắng tăng tối đa những cú kích chuột và bán những quảng cáo lợi nhuận thấp cho họ. Chúng ta cũng không cố gắng giành thắng lợi trong cuộc “chạy đua vũ trang” về số lượt truy cập trang. Chúng ta tin rằng chiến lược kinh doanh đúng đắn với tờ Times là cung cấp những câu chuyện báo chí đủ mạnh mẽ để hàng triệu người trên thế giới sẵn sàng trả tiền đọc chúng. Đương nhiên, chiến lược này cũng hoàn toàn phù hợp với những giá trị trường tồn của chúng ta. Sự khích lệ đó đã hướng chúng ta tới báo chí có chất lượng xuất sắc.
Và chiến lược của chúng ta đang chứng tỏ hiệu quả. Tờ Times không có đối thủ trong hoạt động đầu tư vào nội dung báo chí gốc và chất lượng cao.
Trong năm 2016, các nhà báo của chúng ta đã hoạt động ở hơn 150 quốc gia - tức là gần 80% số quốc gia trên toàn thế giới. Không một tòa soạn nào trên thế giới có nhiều nhà báo có khả năng lập trình như chúng ta. Chúng ta vẫn là lựa chọn hàng đầu của những nhà báo hàng đầu. Chúng ta vẫn nhận được rất nhiều đề nghị hợp tác từ các đồng nghiệp ở các tòa báo nổi tiếng khác mỗi tuần, và vẫn thuê rất nhiều người thuộc đội ngũ những nhà báo sáng tạo và xuất sắc nhất trong ngành."
...Chúng ta cũng cần phải thích nghi với việc các nhiếp ảnh gia, nhà quay phim và biên tập viên hình ảnh đóng vai trò chính trong việc đưa tin, thay vì vai trò thứ yếu như trước đây.
...Từ nghiên cứu và những giai thoại, chúng ta biết rằng độc giả coi trọng những cơ hội giới hạn để tham gia vào thảo luận mà chúng ta cung cấp. “Tôi có một người bạn luôn gửi mail cho tôi mỗi khi Times cho đăng một bình luận của cô ấy. Điều đó giống như một thành tựu với cô ấy, như thể thư gửi cho biên tập viên được đăng lên báo vậy,”
...Thực tế, những tin bài của phóng viên làm việc tự do (freelance) thường xuyên nằm trong nhóm những tin bài được đọc nhiều nhất, cả ở tòa soạn và trong mục Ý kiến Bình luận. Những thành công có thể kể đến bao gồm: Các bài viết xã luận, phim tài liệu ngắn, phê bình sách, tin ảnh, các bài viết cho mục Tạp chí, Khoa học, Phong cách, Du lịch, Sống khỏe, v,v..., cũng như các bản tin nhanh đáp ứng nhu cầu đưa tin.
đọc toàn bộ bản dịch hơn 10.300 từ ở đây,
Bài trước: "Không muốn làm bò có khi lại làm cừu đấy"
![]() |
ai sở hữu báo chí? |
~ Arthur Schopenhauer
[img]https://1.bp.blogspot.com/-LOUj1F7yz80/W1GwXQHAJdI/AAAAAAABPXA/KrCf6-Manaw1mykdBgbhIgnQM6ptRuCQQCLcBGAs/s1600/owns%2Bpress.jpg[/img]
Điều 1: Việc ấn loát sách, báo đều tự do.
Điều 5: Mọi tờ báo và các ấn phẩm định kỳ đều không cần xin phép trước và không phải nộp tiền ký quỹ...
Điều 6: Mọi tờ báo và các ấn phẩm định kỳ đều có một người quản lý. Người quản lý phải là người Pháp thành niên, được hưởng quyền công dân và từ trước đến nay chưa hề bị tòa án xử mất quyền công dân.
....
Nam Kỳ là nhượng địa thành ra "Những ai đã sinh ra ở Nam kỳ là người Pháp, tuy nhiên họ có thể tiếp tục theo các luật lệ của người An Nam. Nếu họ muốn, bắt đầu từ 21 tuổi, họ có thể làm đơn xin nhà cầm quyền Pháp để được hưởng tất cả các quyền lợi của một công dân Pháp." Vì vậy, về mặt nguyên tắc, người An Nam ở Nam Kỳ có thể trở thành chủ báo mà không cần đăng ký, chỉ cần một thông báo. Chỉ sau vài năm, chính quyền bảo hộ thấy báo chí cả tiếng Pháp và tiếng Việt quá tưng bừng chống đối sự hiện diện của người Pháp ở Việt Nam. Sắc luật 30/12/1898 ra đời, yêu cầu báo tiếng Việt tại Sài Gòn phải xin phép.
Vậy là từ đó, nền báo chí Việt Nam chưa bao giờ thoát khỏi hai rào cản lớn nhất của tự do báo chí: Xin phép và Kiểm duyệt.
Không rõ "báo chí cách mạng" thì mô tả lịch sử báo chí thế nào.