Để hiểu điều trần của Facebook
thì đừng nghĩ tới bảo mật hay công nghệ mà cần biết các chính trị gia muốn gì, qua việc hiểu mô hình Peltzman về điều tiết (The Peltzman Model of Regulation and the Facebook Hearings)
Trong mô hình này, các chính trị gia đánh đổi lợi nhuận (doanh nghiệp muốn) và giá dịch vụ thấp hơn (cử tri muốn) để tối đa hóa những gì họ (chính trị gia) muốn, đó là tái đắc cử. Điểm mấu chốt là có lợi ích kinh tế giảm dần đối với chính trị gia ở cả 2 yếu tố này (The key is that there are diminishing returns to politicians in both profits and lower prices.) Ví dụ một ngành cạnh tranh, không mang lại nhiều lợi ích cho chinh trị gia nên họ có thể muốn điều tiết ngành này để nâng giá dịch vụ và tăng lợi nhuận của doanh nghiệp -> doanh nghiệp sẽ "trả ơn" chính trị gia bằng đóng góp vào các quỹ tranh cử/lobby hoặc chuyển một phần lợi nhuận để trợ cấp cho các cử tri quan trọng nhất của chính trị gia -> người tiêu dùng sẽ khó chịu với giá cao hơn, nhưng nếu giá không bị nâng quá cao so với mức giá ở thị trường cạnh tranh thì lợi ích ròng cho chính trị gia sẽ là dương.
Bây giờ hãy xem xét một doanh nghiệp độc quyền không bị kiểm soát. Một doanh nghiệp độc quyền tối đa hóa lợi nhuận không mang lại nhiều lợi ích cho các chính trị gia. Các chính trị gia sẽ điều tiết doanh nghiệp độc quyền để giảm giá dịch vụ và khuyến khích doanh nghiệp độc quyền này chuyển một phần lợi nhuận để trợ cấp cho các cử tri quan trọng nhất của chính trị gia. Doanh nghiệp độc quyền sẽ bị ảnh hưởng bởi giá dịch vụ thấp hơn nhưng nếu giá không bị hạ xuống quá thấp so với mức giá độc quyền thì lợi ích ròng cho chính trị gia sẽ là dương. (Hơn nữa, một doanh nghiệp độc quyền sẽ không quá phản đối để giảm giá một chút vì họ có thể làm được điều này mà không bị tổn thất quá lớn - chóp lợi nhuận sẽ phẳng).
Với thông tin cơ sở này, các buổi điều trần của Facebook dễ hiểu hơn nhiều. Facebook là một doanh nghiệp độc quyền có lợi nhuận rất lớn mà không có lợi mấy cho các chính trị gia. Mặc dù người tiêu dùng không phải bực bội vì giá cao (do Facebook miễn phí), họ có thể bị làm phiền vì mất sự riêng tư hoặc những vụ bê bối khác. Điều đó đủ để đe dọa (chính trị gia) sẽ điều tiết. Kết quả điều tiết sẽ là Facebook chuyển một phần lợi nhuận cho các quỹ tranh cử và trợ cấp các cử tri chính trị quan trọng.
Ai sẽ được trợ cấp? Hãy nhớ để ý những người chơi quan trọng vì sẽ có rất nhiều và tiền mới chỉ bắt đầu được chi ra, nhưng bên cạnh các quỹ tranh cử hãy chú ý tới các quy định điều tiết, nhất là trong lĩnh vực chính trị, sẽ làm tăng chi phí quảng cáo đối với những kẻ (doanh nghiệp mới) thách thức những doanh nghiệp hiện tại. Các doanh nghiệp hiện tại ưa thích lợi thế hiện có. Đồng thời theo dõi một thỏa thuận ở đó chính phủ hạn chế điều tiết lợi nhuận để đổi lấy nhiều quyền truy cập dữ liệu của Facebook hơn, bao gồm cả NSA (National Security Agency - Cơ quan An ninh quốc gia Mỹ), ICE (U.S. Immigration and Customs Enforcement - Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan), cảnh sát địa phương và thậm chí cả cảnh sát nước ngoài. Hãy nhớ rằng các chính trị gia không thực sự muốn bảo mật - hãy nhớ rằng trong năm 2016 Quốc hội cũng đã tổ chức các buổi điều trần về bảo mật và công nghệ. Chỉ có điều, những phiên điều trần này là về cách các công ty công nghệ giữ dữ liệu người dùng của họ... quá bí mật :).
Thành Đạt
MR
Tags: economics
thượng nghị sĩ Leahy có facebook pixel được cài trên trang web gây quỹ tranh cử của mình, thu thập thông tin người truy cập,
Leahy là một trong những nghị sĩ thẩm vấn Zuckerberg về vấn đề bảo mật,
-----
Sen. Leahy has a Facebook pixel, invisible to users, that gathers user data of Facebook users who visit the site. (For a quick primer on what “pixels” do, visit Facebook’s resource guide on the data-gathering tool.)
That’s right, if you visit Senator Leahy’s campaign website, it’s likely your data, including your demographics and what pages you looked at on the site, have been placed into a custom data targeting audience by Leahy’s team.
Here is more, via @tedfrank. You will note that Leahy was one of the interlocutors who confronted Zuckerberg over the privacy issue.
[img]https://4.bp.blogspot.com/-L9SG1Uk30M0/XQdJeRHflAI/AAAAAAABwrk/CUK1kXo5-Lg4_EyQLr5dwfncQx5U3KxzwCLcBGAs/s1600/tu%2Blike%2Bfb%2Bpost.png[/img]
Không hiểu ông Hùng có thấy ở Việt Nam gần 100 triệu người tạo ra giá trị mà cuối cùng rớt hết vào tay một đảng do 17 người quyết định hay không, và luật pháp ở nước này cũng không do 100 triệu người quyết định? Từ đó, ông thấy có nên lập ra một đảng khác để cạnh tranh công bằng hay không?
Ông Hùng phán rằng triết lý [độc đoán] đó của Facebook không còn phù hợp với thế giới nữa, vậy ông có thấy triết lý độc tài của cộng sản đã bị đào thải từ rất lâu trên toàn thế giới rồi không?
Ông Hùng nên lập ra một đảng mới cạnh tranh với đảng cộng sản để giúp 100 triệu người Việt có thể quyết định luật chơi của mình và thụ hưởng các thành quả giá trị do mình tạo lập, rồi hẳn nghĩ đến chuyện xây dựng một mạng xã hội mới.
Hai điều đó cùng một triết lý giải thể sự độc đoán đấy ông Hùng!
Chỉ ngán người không biết đùa, không có óc hài hước. Lúc nào cũng chỉ đúng sai, quan điểm lập trường, địch ta, thực chứng phi thực chứng, logic phi logic, khiêm tốn hay kiêu ngạo, ra gạo hay ra cơm.
Trong "Phẩm cách quốc gia" gs toán Fujjiwara Masahiko bảo ngán ngẩm nhất là người có trí tuệ, lý tính tốt nhưng không có cảm tính.
Không biết đùa hay hài hước cũng giống như mặc comle đi ngủ.
Không sai nhưng vô vị.
Cảm khái có thơ rằng:
Chán cho những bác không đùa
Chẳng khác con rùa chỉ biết trầm tư.
Tiếc cho áo trắng cổ cồn
Thông minh thì có hồn hài thì không.