Đọc Meditations của Marcus Aurelius

shared from fb Linh Hoang Vu,
-----
Một cuốn sách khiến bạn cảm thấy thân thuộc, phải kinh ngạc, ngưỡng mộ và yêu quý một tâm hồn đẹp của một vị hoàng đế - triết gia- chiến binh (dù bất đắc dĩ) có lẽ là duy nhất trong lịch sử.

Có quá nhiều điều cảm thấy tương đồng với Zen và Lão Trang trong minh triết phương Đông. Có những câu mà tưởng như lấy từ sách thiền hay Lão vậy.

Tiếc là mình đã không có cơ hội đọc Marcus Aurelius cũng như các triết gia Khắc kỷ khác từ khi 16 tuổi.

Bản dịch tiếng Anh của Gregory Hays rất hay. Đọc Meditations không dễ vì đó không phải là một cuốn sách viết có chủ ý cho độc giả mà là các ghi chép, một cuốn sách tự viết cho mình theo kiểu nhật ký triết học.

Vài thứ cảm nhận khác:
- marcus aurelius bị ám ảnh nhiều bởi cái chết. Mặc dù ông luôn tự nhủ là cái chết không đáng sợ, nó là hợp tự nhiên, không việc gì phải đau buồn mà nên đón nhận...Nhưng việc ông nhắc đi nhắc lại về nó rất nhiều lần cho thấy ông thường xuyên nghĩ về nó, và dường như coi nó là một thử thách lớn nhất của kiếp người.

- Tính dục và ham muốn xác thịt, đam mê về bất kỳ cái gì cũng như ham muốn danh vọng, sự nổi tiếng, tài sản, lời ca ngợi...dường như là những thứ mà marcus aurelius luôn có thể tránh được một cách khá dễ dàng, và ông coi thường tất cả những thứ đó. Tình yêu lớn nhất của ông dường như chỉ là với tự nhiên.

- Chính trị, quân sự...hoàn toàn vắng bóng dù có thể hiểu là đó là những vấn đề căng thẳng mà marcus aurelius thường xuyên phải đối mặt và vượt qua. Có điều ông luôn tự nhắc mình là phải bao dung với người khác, không căm ghét ai cả và không giận dữ (với kẻ xấu thì đó là do bản tính của họ xấu và cũng không phải lỗi của họ, vậy thì tại sao phải căm ghét hay giận dữ).

- Triết lý sống của marcus aurelius hướng đến sự hoà hợp và thanh thản, thuận với tự nhiên, là một con người sống tốt, chân thực, can đảm, đạo đức và có trách nhiệm với xã hội và cộng đồng, tuân thủ luật pháp và kính trọng tự nhiên. Hạnh phúc không phải là điều ông hướng đến.

- Dường như marcus aurelius là một người cô đơn. Ngoài những người thầy mà ông nhắc đến như những người định hình nhân cách cho ông thì không có một người bạn nào được nhắc đến (tất nhiên cũng thật quá khó để một vị Hoàng đế có được những bạn bè đúng nghĩa). Các mối quan hệ với vợ và con cũng mờ nhạt, ngoài một lần ông bày tỏ sự thất vọng ngầm rằng có thể những người thân yêu nhất cũng tự trong lòng muốn ông ra đi để họ có thể sống đời của họ. Cũng bất hạnh cho marcus aurelius là những phẩm chất tiết dục, hợp tác, khôn ngoan, và sống có trách nhiệm vì quyền lợi của quốc gia mà ông luôn đề cao không được con trai ông kế thừa, dẫn tới sự suy sụp của Đế chế La Mã sau khi ông qua đời (lúc này La Mã đã có tuổi đời hơn 900 năm), cho dù phải gần 300 năm nữa nó mới sụp đổ hẳn.

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc