Và ngày ấy đã đến
from Linh Hoang Vu,
Lần đầu tiên trong lịch sử, Nhật Bản thừa nhận người Ainu, sắc dân bản xứ sống chủ yếu ở khu vực đảo Hokkaido là dân tộc bản xứ.
Tính “thuần chủng” của người Nhật Bản thật ra cũng được tạo thành từ sự “đồng hoá” mạnh mẽ trong quá khứ với các dân tộc khác như người Ainu ở phương Bắc, người Ryukyua (Lưu Cầu) ở phương Nam. Theo các nhà nghiên cứu thì tới nay trên thế giới chỉ còn có HAI người Ainu sử dụng tiếng Ainu như ngôn ngữ chính của họ cho dù số người Ainu hiện nay chính thức là 2 vạn nhưng thực tế có thể nhiều hơn nhiều.
-----
...A bill (dự luật), which was passed (được thông qua) on Friday, for the first time (lần đầu tiên) has officially (chính thức) recognized (công nhận) the Ainu of Hokkaido as an "indigenous" (bản địa) people of Japan. The bill also includes measures (biện pháp) to make Japan a more inclusive society for the Ainu, strengthen their local economies and bring visibility to their culture.
The origins of the Ainu and their language remain unclear, though many theories exist.
They were early residents (cư dân) of northern Japan, in what is now the Hokkaido prefecture (tỉnh), and the Kuril Islands and Sakhalin, off the east coast of Russia. They revered (thờ) bears (gấu) and wolves (sói), and worshiped gods embodied in the natural elements like water, fire and wind.
In the 15th century, the Japanese moved into territories (lãnh thổ) held by various Ainu groups to trade. But conflicts (xung đột) soon erupted (nổ ra), with many battles (trận đấu, trận đánh) fought between 1457 and 1789. After the 1789 Battle of Kunasiri-Menasi, the Japanese conquered (chinh phục, chinh phạt) the Ainu.
Japan's modernization (hiện đại hóa) in the mid-1800s was accompanied (đi kèm với) a growing sense of nationalism (chủ nghĩa dân tộc) and, in 1899, the government sought to assimilate (đồng hóa) the Ainu by introducing the Hokkaido Former Aborigines Protection Act.
Bài trước: Robot bồi bàn sẵn sàng chờ lệnh
Tags: japanVũ Hoàng Linh
Dù không biết chính xác thời gian xây dựng nhưng thành Shuri đã từng là thành trì của nhiều triều đại, từ thời Tam Sơn (1322-1429) cho đến vương triều Lưu Cầu (Ryukyu).
Từng bị phá huỷ gần như hoàn toàn và được khôi phục nhiều lần cho đến năm 2000 được Unesco công nhận là di sản thế giới.
Rạng sáng hôm qua ngày 31/10/2019, phần chính điện đã xảy ra hỏa hoạn và bị thiêu rụi hoàn toàn.
Shuri có giá trị lịch sử đối với người dân Okinawa, đặc biệt là giai đoạn vương quốc Lưu Cầu.
Vương quốc Lưu Cầu (Ryukyu)
Là một chuỗi các hòn đảo trải dài theo hình vòng cung từ đảo Cửu Châu (Kyushu) Nhật Bản xuống phía Đài Loan, Lưu Cầu là một vương quốc độc lập do nhà Thượng (Sho Hashi) thống nhất từ nhiều vương quốc lớn nhỏ khác nhau từ năm 1400.
Vương quốc Lưu Cầu có một lịch sử chính trị rất phức tạp trong khoảng gần 300 năm từ năm 1609 đến khi được hợp nhất hoàn toàn vào Nhật Bản thời Minh Trị năm 1879 qua phán quyết của Tổng thống Mỹ Ulysses S. Grant, và có tên gọi như ngày nay là Okinawa.
Năm 1609, gia tộc Shimazu, những người cai trị phiên (sau đổi thành tỉnh) Satsuma thuộc vùng Cửu Châu, đã phái một đội quân tới chinh phục Lưu Cầu và bắt vua làm con tin. Các lãnh chúa Tokugawa ở Edo đã hậu thuẫn, cho phép gia tộc Shimazu chiếm và cai quản Lưu Cầu như của riêng.
Dù sau đó Sho đã được trả tự do, vẫn làm vua của Lưu Cầu và tương đối độc lập nhưng phải chịu thuế và sự cai trị gián tiếp của nhà Shimazu cho đến những năm 1870.
Cũng trong thời gian này, Lưu Cầu được các triều đình Trung Quốc là nhà Minh và nhà Thanh công nhận và đối xử như một quốc gia độc lập. Và cũng luôn cam kết cống nạp đầy đủ cho Bắc triều thời đó như Đại Việt và Triều Tiên....
Các sứ thần Đại Việt như Phùng Khắc Khoan, Lê Quý Đôn, đã thiết lập mối giao thiệp giữa họ với sứ thần Lưu Cầu trên đất Trung Quốc trong chuyến đi sứ những năm 1597, 1760.
“Nhiều người Lưu Cầu và người Nhật cảm thấy người Lưu Cầu không phải là người Nhật "chính hiệu". Một số cư dân vùng này cho rằng chính quyền trung ương đã kỳ thị dân bản địa bằng cách cho phép quân đội Mỹ đến lập căn cứ tại Okinawa trong khi hạn chế tối đa sự hiện diện của binh sĩ Mỹ trên 4 hòn đảo chính của Nhật.”