"Caught between two stools" nghĩa là gì?
Hey girl, yêu anh không? Nhà anh có điều kiện này Photo by Shamim Nakhaei on Unsplash
'Caught between two stools' hoặc 'fall between two stools' = giữ lấy/ ngã giữa hai cái ghế (stools cũng có một nghĩa nữa là 'phân' nhé các bạn ;)) -> một quyết định khó khăn giữa hai lựa chọn. Cái này nhà thơ Tố Hữu cũng có từng viết thành thơ nhé 'Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nước/Chọn một dòng hay để nước trôi?'. Còn các cụ nhà mình thì nói đơn giản hơn là 'đứng giữa ngã ba đường' đó các bạn 😄
Ví dụ
As a member of Kosovo’s Bosniak community, Ilda was caught between two stools since birth – collateral (họ hàng, huyết thống) damage of the age-old conflict over Kosovo between Serbs and Albanians.
'These are people who are caught between two stools. They are not entitled (có quyền) to get HAP (Xác nhận có thể chi trả) and yet can't earn enough to get their own mortgage (thế chấp), In reality they are renting a three-bed for €1,700 a month, paying someone else's mortgage. It's bizarre (kì lạ, kì cục).'
McIlroy revealed (tiết lộ) he had been alternating between two different wedges (gậy đánh golf)– one a 64 degree, the other a 60 degree – between the Masters at Augusta and the Wells Fargo at Quail Hollow, and that much of his planned work in the coming days will be in focusing on that aspect of his game in building up for Bethpage. He can’t find himself caught between two stools there.
Bích Nhàn
Bài trước: "Add insult to injury" nghĩa là gì?
Tags: phrase
Sau khi báo cáo tình hình ở Huế, Tố Hữu bỗng hỏi:
- Thưa Cụ, một bên thì Tây, một bên thì Tàu, bên nào đáng sợ hơn?
Bác trả lời ngay:
- Tây không đáng sợ, Tàu cũng không đáng sợ. Mà đáng sợ nhất là các chú!
Quách Mạt Nhược là tên tuổi lớn trong văn đàn Trung Quốc, ông từng là Chủ tịch Liên Hiệp các Hội Văn học nghệ thuật TQ. Khi " bè lũ bốn tên" hủy diệt đất nước Trung Hoa, Quách Mạt Nhược có bài ca ngợi Giang Thanh. Bài viết đó là một vết nhơ trong đời Quách Mạt Nhược, không thể rửa sạch.
Với Tố Hữu, bài thơ Khóc Staline của ông khi Staline chết đã làm nhiều người đọc cảm thấy xấu hổ !
Trong hồi ký của mình, ở trang 685, học giả Nguyễn Hiến Lê viết " Tháng 8/1975, Đại hội trí thức yêu nước ở Nhà hát thành phố, tôi được mời dự với tư cách nhân sỹ. Hai người dìu cụ Trần Tuấn Khải bước lên bàn chủ tọa . Cụ nói " Tôi đã 80 tuổi rồi, nhưng thực ra tôi mới 1 tuổi, mới sanh ngày Giải phóng". Cử tọa im lặng, vì cảm động hay vì buồn cho cụ ? ( Hồi Ký Nguyễn Hiến Lê - NXB Văn Học )
Cuộc đời đòi hỏi phẩm chất và khí tiết người trí thức như vậy đó