Chuyến xe số 42

share from fb khăn piêu,
-----
Ngày hôm qua các sở GD đã bắt đầu niêm yết điểm thi cấp 3, có rất nhiều con đã dự đoán mình không còn cơ hội để vào ngôi trường mơ ước, và các con rất buồn.


Nếu thế, cô có một tin này vui cho các con: kể từ khi bước chân khỏi ngôi trường cấp 3 với tấm bằng tốt nghiệp (mà hình thù của nó cũng giống y của các bạn khác ở tất cả các ngôi trường khác), chẳng có ai hỏi cô cấp 3 từng học ở đâu. Đi học, đi làm, yêu đương tìm bạn hay dọc đường bắt xe nhỡ chuyến, tuyệt nhiên không ai hỏi.

3 năm tới này chỉ là một quãng đường rất ngắn, mình không đi chuyến xe số 25 thì sẽ bắt chuyến 42 rồi bắt chuyến số 5, và tất nhiên tất cả đều đến đích. Đất nước mình, thế giới mình có đủ điều kiện để phục vụ tất cả những ai muốn đi là có chuyến.

Chúng mình lớn lên bằng cơm. Hôm trước cô vừa nói chuyện cùng một người bạn rất thân, cùng ôn lại thời thơ ấu và cùng khẳng định, chúng mình lớn lên bằng cơm và bằng tình yêu thương, chứ không phải bằng sách vở. Khi ra đời đi làm, mình cần nhất phải là một con người trung thành và nhanh nhẹn. Người đồng nghiệp đi trước, người trưởng nhóm, bác thợ cả sẽ dạy ta cách làm, anh em đồng đội bọc lót cho ta. Sách vở cấp 3 giúp ta rất ít.

Thầy tốt ở nơi nào cũng có. Xã hội không được thiết kế để có những ngôi trường chỉ toàn thầy hay và những ngôi trường chỉ toàn thầy dở. Dù trình độ con ở mức nào, con đang học ở trường nào, cha mẹ con sung túc hay nghèo khó, chỉ cần con khát khao học tập, sẽ luôn có những người thầy tốt ở bên con.

Có một điều này nữa rất hay, người Việt Nam không phải là những con người chịu khó. Người Việt Nam ngại khó. Ngại xa nhà, ngại di chuyển, ngại làm đêm, ngại chê, ngại khen, ngại thử thách và ngại yêu. Tốt quá. Khi những người thông minh nhất, được đào tạo tốt nhất ở tuyến đầu ngần ngại, đó chính là cơ hội cho tuyến hai mình băng lên. Khung thành bỏ ngỏ cho tất cả mọi người, Chúa luôn công bằng và hợp lý.

Nếu các con muốn kiểm chứng, hãy bỏ chút thời gian Google về những thần tượng của các con, hãy tìm hiểu về cuộc đời của cha mẹ và thầy cô anh chị các con. Ồ, chuyến số 42 nhiều lắm, phải không?

Nào, vậy thì khoác hành lý của mình lên và nhảy lên xe 42 thôi. Thế giới bao la rộng lớn vô vàn cơ hội và con đường, các trường cấp 3 Hà Nội hay Sài Gòn chỉ là những ga xép thoảng qua chốc lát. Nồi cơm nóng ở nhà trưa nay sẽ cho ta tất cả, chỉ cần ta nhanh nhẹn và trung thành.

Chúc tất cả các con thật vui vào năm học mới.
-----
update: 20/6/2020


Nếu bạn chịu khó để ý, bạn sẽ thấy thế hệ cha mẹ chúng ta có một phong cách rất khác. Khi ngồi nói chuyện với ai, họ tránh tối đa việc kể về mình.

Những thông tin thật, sự việc thật của mình chỉ được dùng đến khi lý luận chay hay việc viện dẫn kinh nghiệm của người khác không còn tác dụng. Nhưng chỉ dùng khi thật sự cần, vì nó là con dao hai lưỡi. Cũng như một nghệ sỹ, ít ai mang cuộc đời thật của mình ra để mua nước mắt, tiếng cười.

Thứ nguyên tắc này nếu bạn thử dùng sẽ thấy vô cùng hiệu quả. Bạn sẽ được yêu thương nhiều hơn, công việc thuận lợi hơn, được lắng nghe nhiều hơn và tương đối an toàn. Cách giao tiếp này, rất tiếc, chúng ta phải tự học tự rèn chứ nền giáo dục của thế hệ chúng ta quên không dạy. Học rất giỏi nhưng cứ ngồi xuống bàn là bô bô như hoẵng, khoe học trường nọ, trường kia.

Đội hoẵng này tất nhiên cũng chỉ là số ít. Phần lớn anh em Việt Nam trời cho gien vẫn hài hước duyên ngầm. Có lần tôi đọc một tút thấy buồn cười, vào hỏi tác giả: “hồi nhỏ học ở đâu mà duyên vậy”. Bạn trả lời: “học tới lớp năm thì trường cháy, nên thôi”.

Trường chuyên có làm người ta trở nên vô duyên? Tôi không biết. Nhưng tôi biết với đời, duyên quan trọng hơn chuyên.

Bạn học trường nào thì học, hãy cất nó trong tim, hãy để nó hòa trong máu. Đừng treo nó ở mồm. Bạn ăn ở với đời chưa chắc đã hơn ai, cứ nhai nhải tên trường, người ta khinh bạn lại khinh lây ra trường bạn.

Bạn làm nên thương hiệu của trường, đừng nhờ thương hiệu của trường làm nên bạn.

Và nếu như cho chúng ta được lựa chọn, chúng ta sẽ không chọn sống và làm việc với xung quanh chỉ toàn những người học chung một ngôi trường. Chúng ta sẽ chọn bạn bè khác trường, khác tỉnh, khác tổ quốc và khác màu da.

Thế mới sướng!

"Uptown girl
She’s been living in her white bread world
As long as anyone with hot blood can
And now she’s looking for a downtown man
That’s what I am!"

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc