Chuyện nàng Kópakonan

shared from fb phan lặng yên,
-----
Đây là nàng Kópakonan - nhuốm phong sương trên một mỏm đá chênh vênh nhô ra biển, bờ bắc quần đảo Faroe lạnh giá mù sương miền Cực bắc. Vào mùa bão, những con sóng cao mươi mét trùm lên trắng xóa thân nàng.

Chuyện về nàng gần gũi với Swan Maiden, nhưng 'độc đáo'🧛‍♀️ hơn. Trong Swan maiden - chuyện cổ là nguồn cảm hứng cho ballet Hồ thiên nga - thì chàng trai trẻ một lần vào rừng, tình cờ thấy các nàng tuyệt sắc đang tắm mát, bèn đem giấu đi một tấm áo choàng lông vũ, khiến một nàng thiên nga không bay đi được.. Trong Kópakonan thì một chàng nông dân làng Mikladalur ẩn mình trên bờ biển vào đêm Mười ba, để kiểm chứng câu chuyện quê chàng - trời khuya xuống, đoàn hải cẩu đi lên bờ biển, trút bỏ bộ da, hóa thành người rồi hát múa thâu đêm - nhưng không phải dáng thần tiên, các 'nhân dạng' ấy được 'mượn' từ những người vì đời sầu mà trầm mình xuống biển (dark Bắc Âu ngay từ đầu!). Chàng may mắn giấu được bộ da mà một nàng xinh đẹp trút gần chỗ trốn. Bình minh lên, nàng hốt hoảng đi tìm nhưng chẳng được trả lại để trở về biển, rồi đành cùng theo chàng về nhà.

Năm tháng trôi qua, họ cùng nhau sinh hạ mấy người con, bộ da được chàng khóa kỹ trong rương với chìa luôn cột chặt ở thắt lưng bên mình. Một hôm đang trên thuyền ngoài biển, chàng chợt nhận ra mình bỏ quên chìa khóa ở nhà, chàng đau khổ 'Hôm nay tôi mất vợ tôi rồi'. Họ tất tả quay về nhưng đã muộn, nàng đã lặng lẽ rời đi, sau khi tắt hết lửa và giấu hết dao kẻo bầy con nghịch chơi chảy máu. Ra đến biển, nàng khoác tấm da lên rồi rời đi cùng chàng hải cẩu người yêu xưa, vẫn đợi nàng sau bao năm tháng. Về sau, khi những người con ra bờ biển, họ vẫn nhìn thấy bóng hải cẩu trông về bờ từ phía xa.

Năm tháng lại trôi qua, một ngày đàn ông trong làng quyết định đi sâu vào hang ở bờ xa của hòn đảo, để săn đàn hải cẩu sống ở đó. Đêm trước ngày lên đường, nàng hiện về báo mộng cho chàng, rằng đừng giết hải cẩu lớn nằm ở cửa hang, vì đó là chồng nàng, cũng đừng giết hai hai cẩu non sâu trong hang, vì đó là hai con trai của nàng, nàng tả rõ bộ da của họ màu như này như kia để chàng dễ biết. Nhưng chàng ta lại chẳng mấy bận tâm về giấc mơ, họ cùng đi vào hang và giết hết đám hải cẩu tìm thấy. Đến lúc về nhà, chàng được chia phần một hải cẩu to và mấy chiếc vây trước, vây đuôi từ hai hải cẩu bé.

Đêm về, lúc chiếc đầu hải cẩu lớn và mấy chiếc vây con đang được nấu trên bếp cho bữa tối thì có tiếng động lớn, giữa làn khói bếp nàng hiện ra, nhận ra sự tình, nàng nguyền rủa trong đau đớn và giận dữ: "Đây chiếc đầu của chồng ta, với mũi của anh ấy, đây cánh tay của Harek, đây bắp chân của Fredrik! Tai họa sẽ giáng xuống hết thảy đàn ông Mikladalur, kẻ sẽ chết vùi ngoài biển, kẻ sẽ rơi xuống từ mỏm đá cao, cho đến khi những kẻ chết đi đủ giang tay nối trọn hòn đảo Kalsoy này!" Nói đoạn nàng biến đi trong tiếng sét vang rền. Từ ngày ấy, đàn ông Mikladalur chết dưới biển sâu và ngã từ núi cao, nhưng không biết đến bao giờ mới nồi tròn hòn đảo.

Tags: book

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc