Số phận của Thủ trưởng "thấp tầm"

shared from fb Tiên Long Đỗ,
-----
Trong Thủy Hử, Vương Luân xuất hiện chút đầu truyện trong vai trò "thủ trưởng" Lương Sơn,

nhưng lại cho thấy bài học về ứng xử với hảo hán của thủ lĩnh. Vốn không tham vọng làm ăn nhớn nên khi Lâm Xung đến xin tá túc thì Vương Luân tìm mọi cách đẩy đuổi khéo. Khi không thể đuổi được vị Báo Tử đầu đầy mình uy lực, Vương Luân xếp ông ngồi ghế thứ 4, sau cả đám đệ ít tài như Đỗ Thiên, Tống Vạn, Chu Quý. Những góp ý của Lâm Xung cũng bị bỏ ngoài tai, cái chính là tìm mọi cách không để Lâm Xung lập công và gia tăng ảnh hưởng.

Vị cựu giáo đầu của 800 vạn cấm quân hẳn nhiên ấm ức trước những trò vặt của Vương Luân. Rút đao xử Luân thì cũng như thịt gà luộc vịt nhưng Lâm Xung chưa thể làm bởi còn ngại cái tiếng lật ghế, tranh quyền. Những gì Lâm Xung cần chỉ là cái cớ và đội nào đó để "chia sẻ trách nhiệm giải trình với thiên hạ". Và thời điểm đẹp đẽ đó đã đến khi bọn Tiều Cái mò lên xin nhập trại.

Người duy nhất có thể xử đám Tiều Cái, bảo vệ Vương Luân là Lâm Xung. Nhưng do ăn ở tệ bạc, Lâm Xung chả tiếc gì mà không hùa với đám hảo hán, tự tay xử Vương Luân trong nửa nốt nhạc. Đám lâu la ăn theo bấy lâu nay im như thóc, quỵ gối quy hàng chủ mới.

Ứng xử với hảo hán có ba mức độ: Thượng sách là dung nạp, biến thành đồng minh. Trung sách là hữu hảo giao hòa, nước sông không phạm nước giếng. Hạ sách là dìm hàng, đẩy đuổi, hay tìm cách loại bỏ. Vương Luân đã chọn hạ sách nên kết cục bi thảm.
Tags: chinaskill

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc