Cuốn sách 'The Contrarian' đi tìm bản chất khó nắm bắt của Peter Thiel

nguồn: New York Times,

biên dịch: Takya Do,

‘The Contrarian’ Goes Searching for Peter Thiel’s Elusive Core

'The Contrarian' đi tìm bản chất khó nắm bắt của Peter Thiel

 


 

After reading “The Contrarian,” Max Chafkin’s judicious biography of Peter Thiel, the secretive and Trump-supporting tech mogul, I was struck by how much Thiel remains a mystery — less of an intriguing enigma than a hollow cipher.

Sau khi đọc cuốn ‘The Contrarian’ (tạm dịch: Kẻ nghịch lưu), cuốn tiểu sử sắc sảo của Max Chafkin về Peter Thiel, ông trùm công nghệ bí ẩn là người ủng hộ Trump, tôi kinh ngạc bởi Thiel vẫn còn là một bí ẩn đến thế nào – là sự bí ẩn của một con người tầm thường rỗng tuếch hơn sự bí ẩn hấp dẫn của một người khó hiểu.

 

 

This isn’t to fault Chafkin, who is unfailingly diligent in his efforts to narrate Thiel’s life and understand, as far as possible, what he actually believes.

Nói vậy không phải là chê trách Chafkin, người cực kỳ siêng năng trong nỗ lực thuật lại cuộc đời của Thiel và thấu hiểu, hết mức có thể, những gì ông thực sự tin tưởng.

 

 

But contrarianism tends to be reactive, not constructive; if there’s truly a there there, it risks getting lost in the incessant repositioning of oneself against a fickle discourse.

Nhưng chủ nghĩa nghịch lưu có xu hướng phản động, không mang tính xây dựng; nếu quả thực hiện tồn, nó có nguy cơ lạc lối trong việc không ngừng định vị lại bản thân trước một diễn ngôn hay thay đổi.

 

 

Chafkin recounts a telling scene during the recession that followed the 2008 financial crisis.

Chafkin thuật lại một cảnh gây ấn tượng mạnh trong cuộc suy thoái sau khủng hoảng tài chính năm 2008.

 

 

Thiel’s hedge fund, Clarium Capital, seemed poised to make a killing from the crash that he — in true contrarian form — had long been predicting.

Clarium Capital, quỹ phòng hộ của Thiel, dường như đã chuẩn bị kiếm bộn tiền từ vụ phá sản mà anh ta — là mẫu nhà đầu tư thực sự nghịch lưuđã dự đoán từ lâu.

 

 

But Thiel’s employees at Clarium “went too far,” getting pulled into a hall of mirrors and “devising contrarian takes to his original contrarian take.”

Nhưng các nhân viên của Thiel tại Clarium đã “đi quá đà”, bị lôi kéo vào một tình huống bối rối mất phương hướng và “kẻ nghịch lưu mưu mô phải vơ vội lấy số tiền nghịch lưu gốc của y”.

 

 

I found this anecdote very funny and wanted to know who revealed it, but Chafkin promised anonymity to some sources to get any number of unflattering details about Thiel into this book.

Tôi thấy giai thoại này rất buồn cười và muốn biết ai đã tiết lộ nó, nhưng Chafkin hứa sẽ ẩn danh tính cho một số nguồn thông tin để đưa vô số chi tiết không hay ho về Thiel vào cuốn sách này.

 

 

(Thiel himself would only speak to Chafkin off the record, and refused to respond to a list of fact-checking questions.)

(Bản thân Thiel có lẽ chỉ phát biểu không chính thức với Chafkin và từ chối trả lời danh sách các câu hỏi xác minh sự thực.)

 

 

After all, Thiel had developed a reputation for being both “brilliant” and “vindictive,” Chafkin writes.

Rốt cuộc, Thiel đã gây dựng được danh tiếng vì vừa “xuất chúng” vừa “hiểm độc,” Chafkin viết.

 

 

A co-founder of PayPal and an early investor in Facebook, he had used his enormous fortune to bankroll Hulk Hogan’s relentless lawsuit against the website Gawker, driving the site and its owner to bankruptcy in 2016.

Là người đồng sáng lập PayPal và là nhà đầu tư ban đầu vào Facebook, anh ta đã sử dụng tài sản khổng lồ của mình để tài trợ vụ kiện không khoan nhượng của Hulk Hogan chống lại website Gawker, khiến website này và chủ sở hữu của nó phá sản năm 2016.

 

 

Chafkin recalls a source asking him why he wanted to write a book about Thiel at all:

Chafkin nhớ lại một nguồn tin đã hỏi ông vì sao ông lại muốn viết một cuốn sách về Thiel:

 

 

“I mean, aren’t you worried he’ll, like, come after you?”

"Ý tôi là, phải chăng ông không lo rằng anh ta sẽ, chẳng hạn như , theo dõi ông?"

 

 

Chafkin is a technology reporter for Bloomberg Businessweek, and “The Contrarian” isn’t just about Thiel; it’s about Silicon Valley’s political coming-of-age, too.

Chafkin là một phóng viên công nghệ của Bloomberg Businessweek, và “Kẻ nghịch lưu” không chỉ về Thiel,còn là về thời điểm chín muồi về chính trị của Thung lũng Silicon.

 

 

“The tech industry, which is still seen by many as a cultural backwater full of socially clumsy but well-meaning nerds, is now an acquisitive and seemingly amoral force,” Chafkin writes.

“Ngành công nghệ, hiện vẫn bị nhiều người coi là nơi văn hóa trì trệ đầy những kẻ ngây ngô về mặt xã hội nhưng thiện chí, giờ đây một lực lượng hám lợi và dường như vô đạo đức,” Chafkin viết.

 

 

Thiel’s ruthlessly unsentimental libertarianism went from being an eccentric stance to a dominant brand during the Trump era.

Chủ nghĩa tự do vô cảm một cách tàn nhẫn của Thiel từ chỗ là một quan điểm lập dị đã trở thành một chiêu bài chi phối trong thời Trump.

 

 

Thiel sat on President Trump’s executive transition team; Palantir, Thiel’s data analytics firm, procured a number of lucrative government contracts.

Thiel có chân trong nhóm điều hành chuyển tiếp của Tổng thống Trump; Palantir, hãng phân tích dữ liệu của Thiel, đã kiếm được một số hợp đồng chính phủ béo bở.

 

 

Behind the scenes, Chafkin says, Thiel was pushing for a “Republican crackdown on tech companies,” and more specifically on Google, his nemesis.

Chafkin nói rằng lúc bấy giờ, phía sau hậu trường, Thiel đang thúc đẩy một "cuộc đàn áp của Đảng Cộng hòa đối với các công ty công nghệ", và cụ thể hơn là đối với Google, một đối thủ bất bại của anh ta.

 

 

(Google’s size and reach presented, in Chafkin’s words, “a threat to nearly every company in Thiel’s portfolio.”)

(Quy mô và phạm vi tiếp cận của Google, theo lời Chafkin, cho thấy “mối đe dọa đối với hầu như mọi công ty trong danh mục đầu tư của Thiel.”)

 

 

You might think that this deployment of government power would go against everything the libertarian Thiel believed in, but you begin to wonder, while reading “The Contrarian,” whether the Big Government bullying that conservatives warned against before Trump became president was in fact just a projection of the big-footing they would gladly do if given the chance — Trumpism as a form of wish fulfillment.

Bạn có thể nghĩ rằng sự triển khai quyền lực chính phủ này sẽ đi ngược lại mọi điều mà Thiel theo chủ nghĩa tự do hằng tin tưởng, song khi đọc “Kẻ nghịch lưu”, bạn bắt đầu băn khoăn liệu có phải cái sự ức hiếp của Chính phủ Lớn mà phe bảo thủ đã cảnh báo trước khi Trump trở thành tổng thống trên thực tế chỉ là một dự đoán về một sự áp đặt quyền lực mà họ sẽ vui lòng thực hiện nếu có cơ hội Chủ nghĩa Trump như một hình thức thỏa mãn mong ước.

 

 

In Chafkin’s summary: “Get on the Trump train, or get a visit from the F.T.C.”

Trong bản tóm tắt của Chafkin có ghi:  Lên chuyến tàu Trump hoặc tiếp khách đến thăm từ Ủy ban Thương mại Liên bang

 

 

As it happens, Thiel was bullied as a child — a skinny, socially awkward, chess-playing boy, he protected himself by becoming resolutely “disdainful.”

Thật ngạc nhiên là, hồi nhỏ Thiel từng bị bắt nạt — là một cậu bé chơi cờ vua gầy gò, ngượng ngịu với xã hội, cậu đã tự vệ bằng cách trở nên dứt khoát "khinh thường".

 

 

He was born in Germany and moved to the United States as an infant, in 1968.

Cậu ta sinh ra ở Đức và sang Mỹ khi là một đứa trẻ còn ẵm ngửa năm 1968.

 

 

His father’s job at an engineering firm also meant a sojourn in apartheid South Africa, where the younger Thiel attended an elite, all-white prep school.

Công việc của cha cậu tại một công ty tư vấn công trình đồng nghĩa với việc phải lưu trú một thời gian đất nước Nam Phi phân biệt chủng tộc, nơi cậu Thiel trẻ tuổi theo học tại một trường dự bị tinh hoa, toàn người da trắng.

 

 

He went to Stanford and started the Stanford Review, a conservative newspaper, staying put to go to law school.

Rồi anh thanh niên này đến Stanford và khởi sự Stanford Review, một tờ báo bảo thủ, trong khi đó để đi học luật.

 

 

An unsatisfying stint as a corporate lawyer ended when he failed to get the Supreme Court clerkship he so desperately wanted.

Khoảng thời gian bất như ý khi làm một luật sư tư vấn doanh nghiệp đã kết thúc khi anh ta không thể kiếm được chân thư ký Tòa án Tối cao mà anh ta vô cùng mong muốn.

 

 

“I was devastated,” Thiel would later recall, saying it precipitated a “quarter-life crisis.”

Sau này Thiel hồi tưởng: “Tôi thấy lòng mình tan nát”,  và nói rằng điều đó đã xô đẩy mình vào cơn khủng hoảng tuổi đôi mươi”.

 

 

“The Contrarian” recounts Thiel’s professional trajectory in full, depicting him stumbling into the tech industry not out of any particular passion but because it presented an opportunity to get rich.

Kẻ nghịch lưuthuật lại toàn bộ con đường sự nghiệp của Thiel, miêu tả việc anh ta nhao vào ngành công nghệ không phải vì niềm đam mê đặc biệt nào mà vì nó mang lại một cơ hội làm giàu.

 

 

Thiel, unlike the fantasy of the American entrepreneur who risks it all for his dream, was always hedging his bets — even, at one point, proposing that PayPal turn over its limited cash reserves to his own hedge fund so that he could speculate with the money.

Thiel, không giống như ta tưởng tượng về một doanh nhân người Mỹ dám liều lĩnh mạo hiểm giấc mơ của mình, luôn bảo hiểm rủi ro thậm chí, có lúc còn đề xuất PayPal chuyển dự trữ tiền mặt hạn chế của cho quỹ phòng hộ của chính anh ta để anh ta có thể đầu cơ bằng số tiền đó.

 

 

Chafkin portrays Thiel’s support for Trump on the 2016 campaign trail in similar terms.

Chafkin miêu tả sinh động sự ủng hộ của Thiel dành cho Trump trong chiến dịch tranh cử năm 2016 bằng những lời lẽ tương tự.

 

 

Chances are, any establishment Republican would have been fine for Thiel’s business interests, and Thiel had already scandalized Silicon Valley with his criticisms of women’s suffrage and immigration.

Rất có thể, bất kỳ đảng viên Cộng hòa có ảnh hưởng nào đều tốt cho lợi ích kinh doanh của Thiel, và Thiel đã gây tai tiếng cho Thung lũng Silicon với những lời chỉ trích về quyền bầu cử của phụ nữ và nhập cư.

 

 

But if Trump won, Thiel was bound to be rewarded by a president who clearly prized demonstrations of loyalty above all else.

Nhưng nếu Trump thắng, Thiel nhất định sẽ được tưởng thưởng bởi một tổng thống hiển nhiên là đánh giá cao những biểu hiện của lòng trung thành hơn mọi thứ khác.

 

 

Not to mention that Thiel — by any material measure a master of the universe — relished the thought of Trump sticking it to that part of the elite club that wouldn’t have him as a member.

Chưa kể đến việc Thiel bằng bất kỳ thước đo vật chất nào cũng là một kẻ cực kỳ quyền lực và thành công — thích thú với ý nghĩ Trump đang đe dọa cái phần của hội tinh hoa mà sẽ không có anh ta là thành viên.

 

 

As one of Thiel’s investors put it, “He wanted to watch Rome burn.”

Như một trong những nhà đầu tư của Thiel đã nói, "Anh ta muốn chứng kiến Rome bị thiêu rụi."

 

 

Thiel likes to use the word “builder,” Ayn Rand’s preferred term for an entrepreneur.

Thiel thích dùng từ "người xây dựng", thuật ngữ ưa thích của Ayn Rand chỉ một doanh nhân.

 

 

He has referred wistfully to the midcentury days of the space race, and according to Chafkin has succeeded in bringing the military-industrial complex to Silicon Valley, which has been a boon for his bottom line.

Anh ta luyến tiếc nhắc đến thời kỳ chạy đua vào vũ trụ giữa thế kỷ trước, và, theo Chafkin, đã thành công trong việc đưa tổ hợp công nghiệp-quân sự đến Thung lũng Silicon, đây là một mối lợi cho lợi nhuận của anh ta.

 

 

Still, it’s never quite clear what kind of world Thiel the builder seeks to build; he has proposed things like seasteading (floating independent city-states) and space travel — mostly escapes from the apocalyptic future he foresees.

Thế nhưng, vẫn chẳng có gì là rõ ràng rằng cái thế giới mà người xây dựng Thiel mưu cầu xây dựng là loại thế giới nào; anh ta đã đề xuất những thứ như seasteading (các thành phố độc lập nổi trên biển) và du hành vũ trụ  chủ yếu là những lối thoát khỏi tương lai khải huyền mà anh ta đã đoán trước.

 

 

But then a principled consistency isn’t the contrarian’s strong suit; if anything, it’s just another sucker’s game.

Nhưng mặt khác, một sự nhất quán có nguyên tắc không phải là sở trường của kẻ nghịch lưu; mà trái lại, nó chỉ là một trò chơi khác của kẻ máu.

 

 

Thiel’s brand of libertarianism somehow includes “a politics of closed borders,” Chafkin writes — even if, as detailed in the book, Thiel lobbied the New Zealand government, which was conservative at the time, to grant him citizenship.

Chafkin viết: Chiêu bài chủ nghĩa tự do của Thiel dù thế nào chăng nữa vẫn bao gồm “một chính kiến về những biên giới đóng cửa— dẫu rằng, như được nêu chi tiết trong cuốn sách, Thiel đã vận động hành lang để chính phủ New Zealand, vốn bảo thủ vào thời điểm đó, cấp quyền công dân cho anh ta.

 

 

Chafkin recounts how Thiel had spent just 12 days in New Zealand, far from the requisite minimum of 1,350, and made an elaborate show of investing in a government-backed venture capital fund — only to extricate himself once he got the passport he wanted.

Chafkin thuật lại Thiel đã chỉ dành 12 ngày ở New Zealand thế nào, còn xa cái mức tối thiểu cần thiết là 1.350 ngày, và thực hiện một màn đầu tư rất tinh vi vào một quỹ đầu tư mạo hiểm được chính phủ hậu thuẫn chỉ để tự thoát thân sau khi lấy được tấm hộ chiếu mà anh ta muốn.

 

 

It was the kind of brazenly cynical power move that even Trump, for all his nativist rhetoric, probably appreciated.

Đó là một kiểu động thái quyền lực bất cần đạo lý một cách trâng tráothậm chí Trump, bất chấp tất cả sự hùng biện về chính sách ủng hộ người bản xứ của mình, rất thể đã đánh giá cao.

 

 

When you’re rich, they let you do it.

Khi bạn giàu có, họ cho phép bạn làm điều đó.


The Contrarian
Peter Thiel and Silicon Valley’s Pursuit of Power
By Max Chafkin
Illustrated. 382 pages. Penguin Press. $28.

Tags: book

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc