Cần biết mình muốn gì
nhân viên làm việc ở panasonic 16 năm, tháng 4/2019 được thăng chức phó phòng thì tháng 10/2019 tự sát...
-----
The former employee, then a 43-year-old man from Hiroshima Prefecture, began working at Panasonic in 2003 as a factory worker. In April 2019, he was promoted to deputy chief in the company’s engineering department, where he experienced severe working hours.
According to his lawyer, Tadashi Matsumaru, the employee regularly worked over 100 hours a week, way past the average 40. He’d sleep between 4 to 5 a.m., only to leave for work before 8 in the morning.
The man eventually fell into depression (trầm cảm) from overwork and in October 2019, he died by suicide (tự tử) after leaving a note for his family.
In the man’s letter, the employee wrote, “Dad is tired. It’s too much work. I can’t forgive Panasonic. Please tell my story to the media.”
Bài trước: Ghê đấy chứ
Tags: japan
Chẳng thế mà nhiều người Nhật sang Việt Nam làm việc và sống vài năm xong đến lúc phải về nước chả khóc rưng rức vì ở Việt Nam sướng quá, về Nhật tao lại phải làm việc vất vả, áp lực cuộc sống và công việc quá lớn, tao chẳng muốn về chút nào. Có nhiều ông về rồi lại kiếm mọi cách để được sang lại Việt Nam.
Cá nhân mình luôn hướng đến mục tiêu tìm kiếm một công việc cân bằng được với cuộc sống, gia đình, trách nhiệm nuôi dạy con cái và phụng dưỡng bố mẹ. Niềm vui trong công việc cũng chỉ là một thứ niềm vui trong cuộc sống, và hy sinh tất cả những thứ khác chỉ để thăng tiến trong công việc thật chẳng bõ chút nào.
Tuổi thơ bên con mình không có lại, bố mẹ cũng chỉ có vài năm tuổi già để mình báo hiếu, các thú vui tuổi trẻ một khi qua đi cũng chẳng bao giờ lấy lại được, có quá nhiều niềm vui khác để tận hưởng ngoài sự thành công trong công việc.