Duan DangĐến bây giờ thì có thể nói quan hệ Việt - Mỹ đã vượt qua mọi quy tắc ngoại giao, lễ nghi rồi. Dù là ai, từng trải qua "lịch sử khó khăn" hay hận thù thế nào, đó là một diễn biến tích cực, không thể phủ nhận. Khi nhìn lại một tiến trình trăm năm, tôi bật cười khi bị nhiều người chửi là bưng bô cộng sản. Thật ra trong những diễn tiến lịch sử từ năm 1945 đến tận lúc này, không có một sự kiện cay đắng nào mà không ảnh hưởng trực diện đến gia đình tôi cả, không có một trải nghiệm nào chưa từng trải qua, cả từng trốn chạy giữ mạng trước một đám tướng lãnh võ biền phản phé, thậm chí đến cả bây giờ đối với bản thân tôi! Nhưng chúng ta còn lại gì? Chúng ta còn lựa chọn nào khác, ngoài mong muốn một nước Việt hùng cường? Chuyện gì đến sẽ đến! Đã đến lúc gác lại tất cả! Hận thù là quá khứ của các anh, dù ở bên nào! Chúng tôi còn có một tương lai, đừng bắt chúng tôi phải sống vì quá khứ của các anh!
Son CaoĐặc thù hôm nay là hai tay vịn inox hai bên để các u80 vịn khi đi đứng, không leo lên được tầng cao của phủ chủ tịch thì ra vptw vậy, đội diễu binh đi qua Đi lại cho các cụ duyệt. Hai cụ chia sang hai bên bắt tay cấp dưới và không bắn đại bác nữa, nhanh gọn không trời đổ mưa thì ốm to.
Cường VõSau khi nâng tầm quan hệ hai nước lên hết nấc, cụ Tổng thân mật hỏi cụ Bai : - theo tiên sinh, để phát triển đất nước, chúng tôi có nên cho 1 đảng đối lập được hoạt động giống như nước Mỹ có hai Đảng ko ạ? Cụ Bai hốt hoảng - Ấy đừng chứ, tiên sinh mà cho Đảng đối lập hoạt động, anh em nó xin theo hết Đảng kia thì cuối cùng lại thành độc Đảng như bây giờ thôi, mệt lắm!
Thiên LươngGió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu đời đắng cay
Bai Đần bay về Mẽo, thị trường chứng khoán đông lào rơi kỷ lục. Căn bản là những kỳ vọng đã được đưa hết vào từ hai tuần nay khi có tin cụ qua rồi.
Có lũ ngáo tin rằng Mỹ muốn đông lào thay vị thế cho Đài Loan trong sản xuất chip. Hình như bọn ấy không biết rằng Đài Loan thực ra là TQ, và họ có tố chất thông minh sẵn rồi. Trước khi trở thành trung tâm về chip, Đài Loan đã là một trung tâm sản xuất máy tính rất mạnh, làm hầu hết các linh kiện trong máy tính. Đài Loan là một nước phát triển từ rất lâu.
Kỹ sư Đài Loan rất giỏi do họ biết cả tiếng Hoa và tiếng Anh, còn kỹ sư đông lào nói tiếng Tàu mà mù chữ. Học tiếng Anh cũng chỉ để có điểm IELTS.
Muốn sản xuất chíp, không nhất thiết phải nhờ bố Mỹ. Cái cần nhất là con người. Phải có người có trình độ cao, văn hóa cao đã. Người ngợm gì toàn me tây, đi học ba cái môn lăng nhăng nhảm nhí, không học Toán Lý Hóa, khoa học tự nhiên, sản xuất chíp bằng lìn tiêm à?
Intel vào bao năm rồi đó, có đóng góp được gì không?
Chíp có nhiều loại, nhiều cấp độ, nhiều công đoạn sản xuất. Những phần tốn năng lượng và ô nhiễm môi trường có thể được đẩy đi các nước nghèo, nhưng những phần tinh túy nhất của nó chỉ có thể nằm ở Mỹ, TQ, HQ, ĐL,…
Thế giới này như bàn cờ, vài chục năm có một ván mới. Tận dụng cơ hội là vào những lúc đó, chứ đừng theo voi hít bã mía. Ví dụ Hong Kong trở thành trung tâm tài chính do họ phát hiện ra là vào múi giờ ấy, khi Mỹ và Anh đang ngủ thì họ vẫn đang thức, mà tiền thì không bao giờ ngủ cả, nên Hong Kong vươn lên được như 1 trung tâm tài chính lớn, sau này các thành phố khác gần đó cũng không đu theo được. Thái Lan tận dụng được cuộc cách mạng ô tô, Đài Loan tận dụng được 2 cơ hội: làm máy tính và làm chíp.
Đó là do họ có tầm nhìn và quan trọng nhất là họ có người.
Đinh Tử DuBọn Đài nó làm việc cực kì chăm chỉ và kỉ luật. Em làm chung dự án với bọn Đài, lão Tư vấn trưởng thức đến 2,3h sáng để đọc và chỉnh từng lỗi nhỏ nhất trong bản vẽ, gửi tin nhắn lên các group ầm ầm, vậy mà 8h sáng đến công trường đã thấy lão ngồi ở bàn làm việc rồi . Để gọi là lỗi thì cũng không hẳn mà chỉ là những cái chưa đẹp mắt lắm như font chữ, kí hiệu chưa thống nhất...Gặp thằng VN chắc nó đi nhậu mịa nó rồi chứ quan tâm chi ba cái vặt vãnh vậy. Mà có làm nó cũng bắt lính lác làm chứ nó nằm phè rồi. Nhiều khi mình cứ nghĩ đao to búa lớn chứ những dân tộc lớn họ tỉ mẫn, kiên trì làm những thứ nhỏ nhất sao chỉn chu nhất. Còn thằng nào đó phía Đông nước Lào thì ăn tục nói phét như ranh mà làm gì cũng như mèo mửa. Làm mấy cái quần Chíp chưa xong mà đòi làm Chip.
Phuong NamLạ kỳ thật, choảng nhau thừa sống thiếu chết, làm cho con cháu chửi nhau mấy chục năm không ngớt. Giờ đùng một phát kết thân lên tầm cao mới thiếu mỗi mức điếu thuốc chia đôi, nắm cơm chia nửa. Cuộc sống đôi khi có những điều bất ngờ, thú vị không tưởng. ❤️
Chi Trung NguyenVinh hoa bõ lúc phong trần Xin đừng quên nhé, mình gần Tàu hơn
Vui thì vui thật, khi quan hệ Việt Mỹ được nâng lên thành đối tác chiến lược toàn diện. Nhưng mà nước xa không cứu được lửa gần. Thằng hàng xóm xấu tính nó đang giữ van nước, nó đóng đập thủy điện đưa nước nhỏ giọt xuống hạ lưu thì đồng bằng sông Cửu Long ngáp liền lập tức. Ngoài ra phần lớn nông sản là xuất qua TQ, nó dựng lên vài rào cản kỹ thật không cho hàng vượt biên giới là nông dân khốn khổ, điệp khúc trồng chặt lại diễn ra sau vài tháng như đã xảy ra với dưa hấu, thanh long và có thể sắp tới là mít, sầu riêng.
Chắc không phải tình cờ mà ngay trong lúc anh Biden thảnh thơi dạo bờ Hồ thì ở biên giới phía Bắc hơn 6200 container bị tắc với mức thiệt hại ước tính trên 4000 tỉ đồng.
Lên mạng chửi lãnh đạo chơi chính sách ngoại giao cây tre kiểu Thuý Kiều thằng nào cũng ngủ thì rất dễ, nhưng thử đặt mình vào vị trí của họ thì biết đời đâu đơn giản như đang giỡn. Làm sao để vui lòng anh Mỹ đẹp lòng anh Trung không phải là chuyện dễ làm.
Đang tự hỏi sau khi anh Bảy Đần về thì bác nào đi sứ Tàu để báo cáo, trình bẩm đây.
Phương NguyễnNếu không có hiểu biết gì về chính trị xã hội Việt Nam, chỉ nhìn vào fact, có thể sẽ có nhận định như sau: "Sau khi Việt Nam phế truất phó thủ tướng kiêm ngoại trưởng Phạm Bình Minh và bắt hàng loạt quan chức ngoại giao, quan hệ Việt Mỹ đột ngột chuyển hướng rất tích cực lên một tầm cao mới, gọi là cao vòi vọi."
Cùng với bình luận bóng đá, bình luận quan hệ quốc tế rất dễ, bất cứ người dân Hà Nội ngồi quán nước nào cũng chém rất tốt. Báo chí thì đỡ hơn chút, nhưng cũng là dạng xem CNN đọc NYT và Le Monde rồi chém lên mặt báo. Tất cả đều là bốc phét. Ngày nay, để có bình luận nhận định sâu sắc về quan hệ quốc tế (và cả bóng đá nữa) thì cần phải được học hành đào tạo kỹ lưỡng, có nắm bắt thực tiễn, có nguồn tin tốt vân vân.
Nên việc lên mạng đọc bình luận quốc tế, kiểu quan hệ Việt Mỹ, Mỹ Trung, Nga NATO thì đọc cho vui thôi, vì phần nhiều là các ông bốc phét, hoàn toàn không hiểu biết gì về cái mà mình đang phét.
Dù là ai, từng trải qua "lịch sử khó khăn" hay hận thù thế nào, đó là một diễn biến tích cực, không thể phủ nhận.
Khi nhìn lại một tiến trình trăm năm, tôi bật cười khi bị nhiều người chửi là bưng bô cộng sản.
Thật ra trong những diễn tiến lịch sử từ năm 1945 đến tận lúc này, không có một sự kiện cay đắng nào mà không ảnh hưởng trực diện đến gia đình tôi cả, không có một trải nghiệm nào chưa từng trải qua, cả từng trốn chạy giữ mạng trước một đám tướng lãnh võ biền phản phé, thậm chí đến cả bây giờ đối với bản thân tôi!
Nhưng chúng ta còn lại gì? Chúng ta còn lựa chọn nào khác, ngoài mong muốn một nước Việt hùng cường?
Chuyện gì đến sẽ đến! Đã đến lúc gác lại tất cả! Hận thù là quá khứ của các anh, dù ở bên nào! Chúng tôi còn có một tương lai, đừng bắt chúng tôi phải sống vì quá khứ của các anh!
- theo tiên sinh, để phát triển đất nước, chúng tôi có nên cho 1 đảng đối lập được hoạt động giống như nước Mỹ có hai Đảng ko ạ?
Cụ Bai hốt hoảng
- Ấy đừng chứ, tiên sinh mà cho Đảng đối lập hoạt động, anh em nó xin theo hết Đảng kia thì cuối cùng lại thành độc Đảng như bây giờ thôi, mệt lắm!
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay
Bai Đần bay về Mẽo, thị trường chứng khoán đông lào rơi kỷ lục. Căn bản là những kỳ vọng đã được đưa hết vào từ hai tuần nay khi có tin cụ qua rồi.
Có lũ ngáo tin rằng Mỹ muốn đông lào thay vị thế cho Đài Loan trong sản xuất chip. Hình như bọn ấy không biết rằng Đài Loan thực ra là TQ, và họ có tố chất thông minh sẵn rồi. Trước khi trở thành trung tâm về chip, Đài Loan đã là một trung tâm sản xuất máy tính rất mạnh, làm hầu hết các linh kiện trong máy tính. Đài Loan là một nước phát triển từ rất lâu.
Kỹ sư Đài Loan rất giỏi do họ biết cả tiếng Hoa và tiếng Anh, còn kỹ sư đông lào nói tiếng Tàu mà mù chữ. Học tiếng Anh cũng chỉ để có điểm IELTS.
Muốn sản xuất chíp, không nhất thiết phải nhờ bố Mỹ. Cái cần nhất là con người. Phải có người có trình độ cao, văn hóa cao đã. Người ngợm gì toàn me tây, đi học ba cái môn lăng nhăng nhảm nhí, không học Toán Lý Hóa, khoa học tự nhiên, sản xuất chíp bằng lìn tiêm à?
Intel vào bao năm rồi đó, có đóng góp được gì không?
Chíp có nhiều loại, nhiều cấp độ, nhiều công đoạn sản xuất. Những phần tốn năng lượng và ô nhiễm môi trường có thể được đẩy đi các nước nghèo, nhưng những phần tinh túy nhất của nó chỉ có thể nằm ở Mỹ, TQ, HQ, ĐL,…
Thế giới này như bàn cờ, vài chục năm có một ván mới. Tận dụng cơ hội là vào những lúc đó, chứ đừng theo voi hít bã mía. Ví dụ Hong Kong trở thành trung tâm tài chính do họ phát hiện ra là vào múi giờ ấy, khi Mỹ và Anh đang ngủ thì họ vẫn đang thức, mà tiền thì không bao giờ ngủ cả, nên Hong Kong vươn lên được như 1 trung tâm tài chính lớn, sau này các thành phố khác gần đó cũng không đu theo được. Thái Lan tận dụng được cuộc cách mạng ô tô, Đài Loan tận dụng được 2 cơ hội: làm máy tính và làm chíp.
Đó là do họ có tầm nhìn và quan trọng nhất là họ có người.
Cuộc sống đôi khi có những điều bất ngờ, thú vị không tưởng.
❤️
Xin đừng quên nhé, mình gần Tàu hơn
Vui thì vui thật, khi quan hệ Việt Mỹ được nâng lên thành đối tác chiến lược toàn diện. Nhưng mà nước xa không cứu được lửa gần. Thằng hàng xóm xấu tính nó đang giữ van nước, nó đóng đập thủy điện đưa nước nhỏ giọt xuống hạ lưu thì đồng bằng sông Cửu Long ngáp liền lập tức. Ngoài ra phần lớn nông sản là xuất qua TQ, nó dựng lên vài rào cản kỹ thật không cho hàng vượt biên giới là nông dân khốn khổ, điệp khúc trồng chặt lại diễn ra sau vài tháng như đã xảy ra với dưa hấu, thanh long và có thể sắp tới là mít, sầu riêng.
Chắc không phải tình cờ mà ngay trong lúc anh Biden thảnh thơi dạo bờ Hồ thì ở biên giới phía Bắc hơn 6200 container bị tắc với mức thiệt hại ước tính trên 4000 tỉ đồng.
Lên mạng chửi lãnh đạo chơi chính sách ngoại giao cây tre kiểu Thuý Kiều thằng nào cũng ngủ thì rất dễ, nhưng thử đặt mình vào vị trí của họ thì biết đời đâu đơn giản như đang giỡn. Làm sao để vui lòng anh Mỹ đẹp lòng anh Trung không phải là chuyện dễ làm.
Đang tự hỏi sau khi anh Bảy Đần về thì bác nào đi sứ Tàu để báo cáo, trình bẩm đây.
Cùng với bình luận bóng đá, bình luận quan hệ quốc tế rất dễ, bất cứ người dân Hà Nội ngồi quán nước nào cũng chém rất tốt. Báo chí thì đỡ hơn chút, nhưng cũng là dạng xem CNN đọc NYT và Le Monde rồi chém lên mặt báo. Tất cả đều là bốc phét. Ngày nay, để có bình luận nhận định sâu sắc về quan hệ quốc tế (và cả bóng đá nữa) thì cần phải được học hành đào tạo kỹ lưỡng, có nắm bắt thực tiễn, có nguồn tin tốt vân vân.
Nên việc lên mạng đọc bình luận quốc tế, kiểu quan hệ Việt Mỹ, Mỹ Trung, Nga NATO thì đọc cho vui thôi, vì phần nhiều là các ông bốc phét, hoàn toàn không hiểu biết gì về cái mà mình đang phét.