RƯỢU NÀO NGON NHẤT?



Tuần trước tôi lơ ngơ thế nào lại đưa chân vào một bữa tiệc mà thành phần nhân sự chủ yếu là mấy anh em ở một cơ quan cấp kha khá...

Sau khi quan khách tề tựu đông đủ, rượu lần lượt được rót ra.

Một anh có cái trán hơi hói, hít hít hỏi rượu chi mà nghe mùi cồn thế. Đồng chí thủ trưởng quay sang bảo "rượu ngâm phấn hoa tao mang từ nhà đến đấy!"

Anh trán hói lập tức trở giọng nhanh như diễn tuồng, xuýt xoa “Dạ, thảo nào em nghe phảng phất mùi vị bảng lảng của hương phong lan rừng đột biến”.

Rồi anh nhấp thử một chút. Mắt chớp chớp, miệng đớp đớp như một chuyên gia thử rượu chân chính, anh reo lên một cách đầy chân thành, tuyệt tuyệt tuyệt anh ạ! (Thật đến vl).

Cả mâm cụng ly nhau canh cách. Râm ran lời khen. Đồng chí phó trưởng ban nức nở nói rượu ni là ngâm lẫn ong non đây, uống hắn cứ ngọt lịm nơi cổ mà không say.

Ngồi kế bên, đồng chí lái xe cầm chai rư.ợu đưa ngang mặt, chỉ vào đáy chai, bảo rượu ngâm phấn hoa là phải, nhìn cứ vàng óng như mật ong thích thật đó. Loại này bảo đảm uống không bao giờ đau đầu, thề luôn!

Không chịu kém, đồng chí nữ kế toán giật lấy chai rượu, lắc lắc rồi dí mũi vào cổ chai hít một hơi thật sâu, bảo mùi thích thật anh ạ, em ngửi mà thấy như đang đi giữa một rừng hoa cà phê. Dạ tí uống xong nhất khoát phải cho em xin cái vỏ chai về làm vía...

Không khí bình luận đang rôm rả, chợt thủ trưởng vỗ đùi đánh đét, bảo “Bỏ mẹ rồi, chai vừa uống là của nhà hàng. Chai của tao kia cơ mà! Sao lại rót chai này?”.

Cả bọn đắng ngắt, đứng hình mất mấy giây, không ai nói với ai câu nào. Tôi vốn lạnh lùng nhưng chịu không nổi, nhưng cũng lấy tay che tay lên miệng cười khùng khục... Cố ko cho phát ra tiếng.

Anh trán hói ngồi cạnh đá đá vào chân tôi ra vẻ nhắc nhở thái độ. Tôi mới ghé sát tai anh ấy bảo nhỏ “Sếp của ông chứ sếp tôi méo đâu”. Hehe!

Sau cuộc nhậu này và một số cuộc khác, tôi đưa ra kết luận sau:

1/ Rượu ngon nhất không phải Mắc sai làm, Chi ca vát, Rê my sờ ti XO,…vv mà nó là "Rượu Thủ Trưởng". Ai chưa thấy rượu thủ trưởng xuất sắc thì hoặc là không biết mẹ gì về rượu, hoặc là đang muốn nghỉ việc.

2/ Người nói chuyện duyên nhất, hóm nhất, hấp dẫn nhất bữa nhậu chính là thủ trưởng. Thủ trưởng kể chuyện lan man dây cà ra dây muống và nhạt phèo như nc ấy... nhưng ai nấy đều im re không chớp mắt; ngồi nghe mà muốn nuốt từng lời như nghe sấm Trạng Trình.

Thủ trưởng kể xong, trăm phần trăm các đồng chí bật cười hềnh hệch rất đúng nhịp. Có đồng chí đang húp cháo cũng vội vàng bỏ bát xuống vỗ tay cho kịp cái thời.

3/ Mâm nào mà có thêm vài em gái xách tay thì độ bốc đồng, rôm rả và hào sảng của các ấy tăng lên 200%. Các ấy (nhất là đám già già) sẽ thi nhau ngâm thơ, lẩy Kiều, hát nhạc Trịnh và thì thầm bên tai các cháu gái: "Em đẹp lắm em ạ, em tên gì nhỉ, em đẹp lắm em ơi!..."

Các sẽ anh tranh nhau duyên dáng, tranh nhau sâu sắc và thể hiện sự thâm trầm, hài hước bằng những câu chuyện tào lao bí đao được nhai đi nhai lại hết cuộc này đến cuộc khác.

Ăn xong mấy em gái đứng lên cầm túi biến đâu mất. Các anh bấy giờ mới hả hơi cồn, quay sang khoe con này... con này... tao ăn rồi; con này... con này... Tao mới chén hôm kia xong. Nhìn thế thôi chứ chả nước non mẹ gì...

4/ Cuộc nào mà có mấy anh nhà thơ và vài chị fan tiền mãn kinh thì còn xôm hơn nữa. Các anh đọc thơ, phân tích cái hay cái đẹp của câu này, câu nọ như sinh ra chỉ để hít không khí và yêu thơ.

Khi có gái, các anh hay đọc thơ, nói chuyện thơ. Nhưng khi đực rựa với nhau các anh tinh nói về gái với lol.

Dự nhiều cuộc nhậu, tôi rút ra chân lý cực kỳ sâu sắc, đó là, khi đàn ông ngồi với nhau, chuyện Đông chuyện Tây gì rồi cũng quay lại chủ đề gái mí lol thì mới sôi nổi được.

Đúng là zai thiếu lol thì tâm hồn bất động. Chả có nhẽ. Ai bảo tôi nói sai đi? 🤪

share from Facebook Phuong Nam,

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc