McDonald’s thiếu đạo đức



McDonald’s là loại thức ăn nhanh rẻ tiền ở Mỹ. Phần lớn chỉ có người nghèo và không biết quan tâm đến sức khỏe mới ăn. Một cái big mac ở Mỹ có giá $5.7 trong khi một tô phở là $15. Thành phố tôi ở còn không có McDonald’s. Đúng ra là thành phố tôi ở không có nhà hàng fast food.

Đồ ăn của McDonald’s thuộc loại highly processed food có nhiều saturated và trans fats, muối, đường, và các hóa chất khác. Ăn vào sẽ tăng nguy cơ các bệnh hiểm nghèo mãn tính như huyết áp, tim mạch, tiểu đường, thận, … Nên nhớ, mấy cái này độc lập với calories. Đừng nghĩ ăn ít calories là không bị các bệnh ở trên.

Những người có tiền và có ý thức ở Mỹ ít khi nào ăn McDonald’s. Do đó, cách kinh doanh của McDonald’s là đánh vào nhóm khách hàng nghèo và thiếu ý thức. Nhưng có lẽ thiếu đạo đức nhất là nhắm vào trẻ em. Gần như các hoạt động marketing của McDonald’s là nhắm vào trẻ em các gia đình nghèo, những người dễ tổn thương nhất, gây ra hậu quả lâu dài về sức khỏe cho nhóm người này.

McDonald’s áp dụng chiến lược này ra thị trường quốc tế rất thành công. Phần lớn hoạt động marketing trên thị trường thế giới của McDonald’s là nhắm vào trẻ em ở các nước có thu nhập từ trung bình thấp đến thấp. Ví dụ điển hình là Việt Nam. Một cái big mac ở VN giá 76K và tương đương một tô phở, mà còn phải tự phục vụ nữa chứ. Nhưng trẻ em VN rất thích. Từ một loại thức ăn rẻ tiền và không tốt cho sức khỏe ở Mỹ, khi vào VN nó trở thành biểu tượng của nước Mỹ đối với trẻ em thông qua các hoạt động marketing.

Tại sao tiếp thị nhắm đến trẻ em lại là thiếu đạo đức? Vì trẻ em chưa có đủ ý thức để đưa ra các chọn lựa đúng đắn. Tiếp thị đến trẻ em, theo tôi, là tương đương với lừa đảo, nhất là với các sản phẩm độc hại mà trẻ em không có khả năng đánh giá như McDonald’s với mấy quyển sách lạm dụng trẻ em mà trường quốc tế gì đấy đưa cho học sinh học.

Không chỉ có thức ăn độc hại từ Mỹ được tiếp thị một cách thiếu đạo đức đến trẻ em VN. Nhiều văn hóa rác ở Mỹ cũng đang được tiếp thị nhắm đến trẻ em Việt Nam. Nhiều trẻ em VN, và cả người lớn nữa, cứ thấy cái gì từ Mỹ là nghĩ cũng hay cũng tốt. Nhưng thật ra, ở Mỹ cũng có thực phẩm độc hại, cũng có rác văn hóa (như vụ trường quốc tế vừa rồi), cũng có đủ thứ hầm bà lằng. Nước Mỹ hay không phải ở chỗ cái gì cũng tốt (vì điều này sai bét), mà nước Mỹ hay ở chỗ cái gì cũng có, thượng vàng hạ cám, bạn muốn có cái gì thì có cái đó, miễn là bạn biết cách và có khả năng chọn lựa. Ví dụ như tui muốn ăn McDonald’s cũng không được vì cả thành phố này không có. Mà tại sao McDonald’s không mở ở đây? Vì có mở cũng không ai ăn. Một trong những lý do tui chọn sống ở thành phố này là vì nó không có McDonald’s hay bất kỳ nhà hàng fast food nào khác.

Để tránh bị tiêu thụ các loại độc hại và rác từ các nước giàu như Mỹ, thì người VN cần phải tăng cường năng lực đánh giá của bản thân. Khi mình có kiến thức, biết đánh giá, mình sẽ chọn du nhập những thứ hay ho! Rồi mình mới biết mà hướng dẫn cho các thế hệ trẻ tiếp nối. Rồi từ đó VN mới vươn lên được. Chứ cứ tưởng rằng cái gì của Tây của Mỹ cũng hay thì sẽ hứng rác của họ và bị nô dịch mãi thôi.

shared from Facebook Nga Ho-Dac,

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc