Viết như một hành vi trí thức



Trong buổi chia sẻ ngày hôm qua với chủ đề "Self-Leadership - Dẫn dắt bản thân trong Kỷ nguyên số" 🎯 cho các học viên của mùa 4 chương trình Digital Leadership Programme, Đào mỗ có khuyến khích các anh kỹ thuật (IT manager, IT team leader) nên tập viết ra những suy nghĩ của mình. Đọc sách xong cần viết tóm tắt hay nêu nhận định riêng của bản thân.

Đào mỗ là người viết không hay khi còn học phổ thông nhưng nhờ rèn luyện mà bây giờ có thể nói viết tốt hơn nhiều bạn. Các tạp chí, báo thỉnh thoảng vẫn mời mình viết. Và trong phần đánh giá thế mạnh của bản thân bằng công cụ Strenghth Finder, writing đã trở thành thế mạnh của bản thân mỗ.

Viết không chỉ là hành động ghi chép thông tin hay kể lại một câu chuyện; nó còn là một hành động phản tư sâu sắc, một cách để hiểu và thấu hiểu bản thân mình hơn. Mỗi lần bút chạm giấy, hay tay chạm phím, ta không chỉ truyền đạt thông tin mà còn đang khám phá và xây dựng lại chính mình. Viết như một hành vi khắc họa bản thể.

Khi ta viết, ta đang "nói to suy nghĩ của mình" ("thinking out loud"). Quá trình này giúp chúng ta tổ chức và làm rõ những suy nghĩ lộn xộn hoặc mơ hồ trong đầu. Việc biến suy nghĩ thành lời nói hoặc văn bản không chỉ là sự diễn đạt; đó còn là sự chọn lọc và tinh chỉnh ý tưởng. Nó giống như việc lọc vàng từ cát, loại bỏ những phần không cần thiết và chỉ giữ lại những gì quý giá nhất.

Viết cũng là một cách soi rọi lại bản thân. Qua mỗi trang viết, ta có thể nhìn nhận lại những gì đã trải qua, những quyết định đã đưa ra và học hỏi từ chúng. Đó là cơ hội để đánh giá lại các giá trị và niềm tin cá nhân, thường là những thứ không bao giờ được cân nhắc lại một cách nghiêm túc trong nhịp độ nhanh của cuộc sống hàng ngày. Viết giúp ta tự vấn và đôi khi là phê phán chính mình, từ đó mở ra cánh cửa sửa đổi và phát triển.

Hơn nữa, viết là cách sắp xếp lại ý tưởng. Khi ta đối mặt với một vấn đề phức tạp hoặc một dự án lớn, việc viết ra các bước, kế hoạch, hoặc mục tiêu giúp ta thấy rõ ràng hơn con đường phía trước. Nó giống như việc vẽ một bản đồ trước khi bắt đầu một hành trình – biết được điểm xuất phát, điểm đến và các điểm dừng trên đường đi. Bạn từng nghĩ mình nghĩ được rồi, cần gì viết? Thực ra chỉ khi viết bạn mới có thể tổ chức tư tưởng, ý tứ của mình một cách rõ ràng.

Viết còn là cách làm mới mình. Mỗi dòng viết là một cơ hội để thách thức quan điểm hiện tại của bản thân, để khám phá một phong cách mới hoặc để thể hiện một ý tưởng sáng tạo. Nó cho phép ta thoát ra khỏi vùng an toàn, thử nghiệm với các hình thức và kết cấu mới, và nhìn thế giới qua một lăng kính mới mẻ.

Cuối cùng, viết là cách làm cho bản thân trở nên nguyên bản. Trong mỗi tác phẩm viết, dù là một bài báo, một bài thơ, hay một câu chuyện ngắn, chúng ta đều đang đặt một phần của bản thân mình vào đó. Đó là dấu ấn cá nhân, không ai có thể sao chép hoặc lấy cắp. Qua việc viết, ta không chỉ giới thiệu bản thân với thế giới; ta còn khẳng định sự độc đáo và không thể thay thế của mình.

Viết là hành vi can đảm khi dám viết ngược lại với đám đông và khẳng định niềm tin của mình, không sợ bị ghét. Ichiro Kishimi, một tác giả người Nhật viết trong cuốn "The Courage to Be Disliked" như sau:

“Sự can đảm để được hạnh phúc cũng bao gồm sự can đảm để bị ghét. Khi bạn có được sự can đảm đó, các mối quan hệ sẽ đồng thời thay đổi thành những thứ nhẹ nhàng hơn.”

Qua mỗi trang viết, qua mỗi post facebook, ta không chỉ ghi lại cuộc sống mà còn tạo ra cuộc sống; không chỉ bày tỏ mà còn được CHỮA LÀNH. Viết là cầu nối giữa cá nhân và vũ trụ, giữa con người với chính mình và với những người khác. Và chính trong sự tương tác đó, viết trở thành một hành động phản tư thực sự.

shared from Facebook Đào Trung Thành,

Post a Comment

Tin liên quan

    Hôn nhân

    Suy ngẫm