Vẻ đẹp của tbt Phú Trọng



Thật sự đến hôm qua cháu vẫn nghĩ chỉ là tin đồn. Như mọi lần, cụ lại đứng dậy, fight fight fight. Nhưng thôi, mệnh đến thì đi, cụ nhỉ.

Nói để anh em fan của cụ đừng buồn, ra đi khi đang đương kim ở tuổi 80 như cụ cũng vào loại đẹp nhất rồi. Thường thì mất lúc đương kim khi đang còn trẻ, hoặc đi họp lão thành mãi cứ phây phây. Lẽ đời nó thế, mấy ai được làm việc và bảo vệ lý tưởng của mình đến phút cuối cùng.

Cụ có một vẻ đẹp của người không có tiền. Với cấu tạo sinh học và tập quán của người Việt bốn nghìn năm, không có tiền là một lợi thế. Bọn có tiền nhìn phì nộn và huênh hoang, rất xấu. Vì thế những doanh nhân chẳng may giàu quá, họ phải thêm tý lý tưởng, yêu nước các thứ vào, và nhịn ăn bớt đi.

Ngọn cờ liêm chính của cụ đối với những người đi làm thuê như chúng cháu cũng không liên quan nhiều đâu. Chúng cháu liêm chính từ bé rồi. Ai cho tiền đâu mà ăn đút lót. Lý luận của cụ chúng cháu nghe cũng không hiểu được nhiều.

Nhưng với những người làm nhà nước, họ phải biết ơn cụ, cụ đã gỡ lại danh dự cho họ nhiều đấy. Trước đây, Hà Nội xô bồ thì không nói, chứ về các tỉnh cứ bàn ăn nhậu nào ồn ào tâng bốc, nói năng thô bỉ với phụ nữ thì y rằng đó là mấy ông làm nhà nước. Phong bì khoe ngang nhiên. Đi máy bay giành chỗ, ngồi khuỳnh khoàng béo ị đầy hơi bia hơi rượu. Giờ đỡ hơn rất nhiều rồi. Không phải do cụ đã bắt hết họ, mà cụ đã tạo được một rãnh suy nghĩ mới trong xã hội, là khinh những con người này. Khi bị khinh, con người có thể vẫn đó, nhưng hành vi tự đào thải.

Nhiều người hỏi di sản của cụ là gì. Nếu trời cho, đó là thói quen khinh những đồng tiền dơ bẩn. Nếu đời bố đã chẳng may ở trong guồng máy đó rồi, phải sinh nhai, thì cũng hạn chế dần đi, và đời con thì đừng lao vào nữa.

Liêm chính và thịnh vượng, với từng cá nhân đã quen tắt mắt, là hai khái niệm loại trừ nhau. Nhưng với một cộng đồng, một quốc gia thì không phải. Nói chống tham nhũng làm cho đất nước nghèo đi là nói láo. Công bằng mà nói, nhiệm kỳ của cụ đất nước chả nghèo đi, cũng không có người tử tế nào nghèo đi. Mà chỉ có bọn còn lại.

Cụ nói rất nhiều, nhìn qua tưởng chẳng ai nghe, nhưng nước chảy đá mòn, cụ đã làm cho các lớp sau ngoan lên nhiều đấy. Cháu ngoan lên, bạn bè nhiều người ngoan lên, lớp thanh niên đặc biệt ngoan. Trên FB này, nếu để ý trong 10 năm, thì thấy chuyển biến rất nhiều.

Xin kính thương tiễn biệt.

shared from Facebook Khăn Piêu,

1 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc