Quốc tửu!
Chuyện là dạo này Việt Nam rần rần lên vì mấy anh rượu truyền thống đang chạy đua... làm "Quốc tửu"! Tối qua, tôi lỡ "vô tình" nghe được cuộc hội nghị quan trọng giữa các anh Bầu Đá, Làng Vân, Mẫu Sơn và Rượu Cần. Kể ra mà ai cũng rộn ràng hồ hởi, chuẩn bị "phỏng vấn" để giành lấy danh hiệu.
Anh Bầu Đá bước lên trước, râu ria chỉnh chu, thắt cà vạt, nói hùng hồn:
"Các ông biết không, tôi là biểu tượng Bình Định đấy nhé! Đã là quốc tửu thì phải đậm đà, nồng cháy, uống phát là biết mình đang ở Việt Nam luôn! Uống tôi mà các anh Tây có khi cũng phải... "té xỉu"!"
Rượu Làng Vân vội chen vào, giọng nhỏ nhẹ hơn:
"Chẳng phải đậm đà mới là tất cả. Tôi đây nấu từ loại gạo nếp cái hoa vàng quý, lại dịu dàng, êm ái, phù hợp với dân Bắc mà cũng dễ uống cho dân Tây. Làm quốc tửu thì phải êm như tôi mới đậm chất thanh lịch Việt Nam!"
Đang định nói thêm thì Rượu Cần Tây Nguyên nhảy vào, tay cầm cần tre, nửa như châm chọc:
"Nói nhiều thế! Uống rượu mà không có “cần” uống chung cho vui thì là quốc tửu gì? Tôi đây mới đúng kiểu văn hóa cộng đồng, hòa thuận, là biểu tượng của đoàn kết dân tộc nhé!"
Rượu Mẫu Sơn đứng phía sau nghe mãi, cười khẩy:
"Toàn nói chuyện riêng mình không! Này, tôi lên từ núi cao Mẫu Sơn, khí hậu mát lạnh, vị cay ngọt đậm đà từ men lá tự nhiên, các ông làm sao bằng? Quốc tửu thì phải sang chảnh, có tí “phong vị núi rừng”!"
Và cứ thế, các anh rượu truyền thống tranh nhau, mỗi người một giọng, một "thế mạnh". Cuối cùng, thấy không ai chịu nhường ai, bỗng thấy anh Bia hơi Hà Nội lướt qua, gãi đầu:
"Mấy ông cứ tranh đi, dân mình thì vẫn hay uống tôi cơ mà, chẳng lo làm gì!"
Nghe đến đây, các anh rượu im lặng… rồi thở dài, bỏ về. Chẳng biết ai sẽ giành được ngôi vương quốc tửu, nhưng hội rượu chắc giờ cũng ngậm ngùi hiểu rằng, đôi khi “vinh quang” chưa chắc là về cái danh, mà là về... sở thích của nhân dân!
P/s: Cuộc tranh luận còn kéo dài, nhưng có vẻ "quốc tửu" sẽ cần thêm nhiều thời gian để các anh rượu thống nhất với nhau!
shared from facebook Phương Nam,
Post a Comment