Tản mạn gửi chồng iu...

Chồng à, tối nay vợ nổi hứng tham quan các blog tiêu biểu, đặc sắc được Google chọn, trang về Phật pháp, trang về thơ ca, trang về sản xuất soap của một cô vợ người Việt lấy chồng Ấn, trang toàn nhạc, trang kỷ niệm lớp, trang chat chit, wedding... nhìn chung là phong phú, lại nhớ thời xưa chăm chút blog 360 rồi plus... đọc lại các bài viết của mình rất xúc động - chắc chồng còn chẳng biết vợ có blog từ xưa nữa, có biết thì chắc cũng chưa đọc :P :P

Qua và nay còn hồi tưởng nữa chứ, vợ đọc lại email từ xưa gửi bạn, gửi mẹ, thầy cô... thấy vừa trẻ con, vừa buồn cười, vừa nghị lực nhiệt huyết thế... ôi ngày xưa ấy nay còn đâu! :P Thấy mình bây giờ chẳng chuyên tâm say mê thậm chí si mê một cái gì đó; có đam mê thì sẽ cảm nhận một cuộc sống khác, cần phải nuôi dưỡng lại cuộc sống tinh thần của mình thôi.

Nhớ vậy những khi viết blog, những khi ngồi vẽ tranh, những khi nghe nhạc rồi gào thét loạn xạ (bây giờ chả biết có hát nổi một bài nào trọn vẹn không), những khi viết thư tay cho mẹ, những đêm bạn bè ngồi buôn chuyện 1 2 3h sáng ăn nem, uống rượu..., rồi tụ tập hát karaoke, rồi ăn nào là những món lặt vặt ốc, ngao, khoai, ngô chiên, bánh bao... đến no căng cả bụng - nói lại mà tự dưng thấy thèm - thèm cả cái không khí ngồi ghế nhựa vỉa hè...

Cuộc sống "cuốn" + "hút" vợ chồng mình quá, tới mức mà gần như các điểm đi chơi chưa đặt chân đến được lần thứ hai :) May quá vẫn còn giữ được lãng mạn với nhau một tí là tuần nào cũng đi xem film.

Nói đến thế lại nhớ chồng thế, vợ ở bên chồng thấy yên tâm, thấy bình an và thư thái lạ lùng, chồng ạ, nhớ chồng không bao giờ làm vợ giận, nhớ lắm những khi làm lành với vợ, ôm vợ rất chặt "không cho thoát" :D rồi những khi vợ khóc - chồng lau nước mắt mà cũng không kìm được mình...

Vợ nhớ lắm những ngày đầu bên nhau, chồng luôn ôm vợ, hôn vợ... như chồng nói - như thể sợ không có ngày mai - rất cảm ơn chồng luôn nâng niu, âu yếm vợ, lo lắng quan tâm chăm sóc vợ như lúc nào cũng sợ ngày mai ấy! :P Chồng bít không, các chị ở công ty ghen tỵ với vợ lắm lắm đấy :P sáng được chồng đưa đi làm, trưa đưa nhau đi ăn, tối đón vợ về, lại không giận dỗi vợ mà vợ không bằng lòng là lại gần vợ ngay! :P

You treat me like a rose
You give me room to grow

You shone the light of love on me

And gave me air so I can breathe
You open doors that close
In a world where anything goes
You give me strength so I stand tall
Just like a rose...




Cảm ơn chồng đã light up cuộc sống của vợ với những cảm nhận tươi đẹp - Life is beautiful!

Nhớ chồng iu lắm lắm đấy, mau mau về với vợ. Iu chồng! Hôn chồng! :-* <3 :P

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc