Chỉ duy nhất có ba lần

Alberto và Mariela chuẩn bị kỷ niệm đám cưới bạc. Một đêm thứ Sáu, yên tĩnh, khi chuẩn bị tắt đèn lên giường đi ngủ thì Alberto nhẹ nhàng và âu yếm hỏi:

- Cô vợ mũm mĩm của anh ơi, liệu trong những năm qua đã có lần nào em phản bội anh chưa nhỉ?

- Chà... người chồng ngờ nghệch của em, sao anh cứ đưa ra những câu hỏi ngớ ngẩn như vậy! Anh đang ốm à?... Đương nhiên là em không phản bội anh rồi!

- Thật không hở, cô vợ mũm mĩm? Không bao giờ ư?

- Thế anh đang nghĩ gì trong đầu vậy? Em nói lại nhé: chưa bao giờ và sẽ không khi nào!

- Nhưng em đừng phiền lòng nhé... bởi vì có những ngày tự nhiên người ta hay nghĩ ngợi lung tung. Không phải là hai ta đã sống với nhau từng ấy năm tự nhiên bây giờ anh buồn phiền gì đâu, nhưng nhiều khi sự hoài nghi cũng làm ta mệt mỏi lắm, em ạ.

Mariela im lặng trong giây lát, rồi ôm chặt Alberto vào lòng và kéo đầu chồng vào sát má mình, thì thầm nói:

- Anh thương yêu ơi... nếu thực lòng anh không thấy buồn phiền gì và vẫn luôn giữ được bình tĩnh... thì... vâng, đúng là trong hai mươi năm qua, em chỉ phản bội anh có ba lần mà thôi.

Alberto phản ứng tức thì, nhưng vội kìm lại được, hít thở thật sâu và từ tốn nói với vợ:

- Ba lần ư?... Khi nào vậy? Bây giờ thì em đã làm anh thật sự hoài nghi rồi đấy!

- Tình yêu của em ơi!... anh buồn phiền làm gì, chuyện đó đã xảy ra lâu lắm rồi mà.

- Kể lại cho anh nghe xem nào!... anh thề với em là anh không giận dỗi gì đâu, có khi rõ ràng rành mạch ra thế lại hay hơn đấy.

- Được mà... thế anh có nhớ cách đây hai mươi năm khi anh muốn mua căn nhà nhưng ngân hàng không chịu cho anh vay tiền không nào?... Anh có nhớ là đích thân ông giám đốc điều hành của ngân hàng đưa hợp đồng tín dụng đã ký sẵn và các loại giấy tờ đến gặp chúng ta, ông ấy đã đồng ý cho anh vay với thời hạn rộng rãi và lãi suất hết sức mềm, đúng chưa?

- Hóa ra chính em đã phải hy sinh để anh thực hiện được ước mơ của đời mình ư?

Người vợ khe khẽ gật đầu và thận trọng nhìn chồng.

- Em đúng là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên đời... nhưng, em kể tiếp xem nào... thế lần thứ hai là sao?...

- Anh thương yêu à... anh biết làm gì nữa... chuyện đã qua thì để nó qua luôn đi, anh nhé...

- Thì em cứ kể ra đi..., nào, kể ra xem nào...

- Anh có nhớ khi anh bị mấy cơn đau tim không nhỉ?... Chắc anh vẫn nhớ là lúc đó chúng mình làm gì có tiền trả cho ca phẫu thuật, đúng không? Anh còn nhớ chứ, đúng vào lúc đó ông bác sỹ Haldermann đã tình nguyện mổ miễn phí cho anh, đúng chưa?

Alberto ôm chặt vợ vào lòng, hôn thắm thiết và rưng rưng cảm động nói nhát gừng:

- Tình yêu của anh ơi!... đúng là em đã phải hy sinh to lớn đến như vậy là vì tình thương yêu anh vô hạn, đúng không?... Em đúng là người vợ tuyệt vời nhất thế gian rồi.

Mariela mỉm cười và thở phào nhẹ nhõm.

- Nhưng, em cứ kể tiếp xem nào - Alberto giục - thế lần thứ ba là khi nào?

- Ây chà chà... thôi đi, anh Alberto ơi... hãy quên nốt chuyện này đi mà.

- Không, em cứ kể ra đi, đừng để anh cứ vương vấn mãi chuyện này.

- Thế anh có nhớ... khi anh cứ cương quyết muốn trở thành Chủ tịch câu lạc bộ golf không?... Anh có nhớ lúc đó anh cần lá phiếu của 32 cổ đông khác trong câu lạc bộ không nào?... Anh vẫn còn nhớ anh kinh ngạc ra sao khi anh thắng cứ tuyệt đối trong lần bầu cử đó, chứ?
Tags: marriage

3 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc