Hợp pháp hóa sòng bạc ở Nhật Bản: Tỉ lệ đảo lộn

Pachinko neon. Photo courtesy Chelsea Marie Hicks.

Ông trùm (magnate) kinh doanh sòng bạc người Mỹ Sheldon Adelson có lẽ đang dần mất kiên nhẫn với chính quyền của Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe, hay ít nhất là tin đồn như vậy. Tại Đại hội Trò chơi Nhật Bản bế mạc ngày 16 tháng Năm, các nhà kinh doanh trò chơi quốc tế đã hi vọng sẽ được ăn mừng tin Nhật Bản lần đầu tiên hợp pháp hóa sòng bạc – mở cánh cửa dẫn tới hầu bao đầy ắp của dân chơi (punter and high-roller) giàu có Nhật Bản và khắp châu Á. Dự luật nhằm thực hiện thay đổi mang tính lịch sử này lầu đầu được trình lên Nghị viện tháng Mười Hai năm 2013. Nhưng giờ đây tỉ lệ dự luật này được thông qua đã giảm xuống còn 50 – 50 như ông Sakihito Ozawa, một chính khách ủng hộ cờ bạc, thừa nhận tại Hội nghị.

Không chỉ ông trùm Adelson với lời hứa bỏ ra 10 tỉ USD xây dựng một khu resort ở Nhật Bản mà các nhà đầu tư nước ngoài khác từ Phố Wall tới Frankfurt đều đang theo dõi liệu Thủ tướng Abe và đảng Dân chủ Tự do của ông có đặt toàn bộ vốn liếng chính trị vào nỗ lực hợp pháp hóa sòng bạc hay không. Thời gian không còn nhiều vì phiên họp lưỡng viện (Diet session) sẽ kết thúc vào tháng Sáu và các tranh luận thực sự về dự luật vẫn chưa bắt đầu. Giống như việc cắt giảm thuế suất cao của thuế thu nhập doanh nghiệp, thay đổi này được xem là một cải cách quan trọng với Nhật Bản. Các nhà vận động hành lang cho rằng, kết quả của thay đổi này có thể mang lại một con gà đẻ trứng vàng (money-spinner) còn vượt xa Las Vegas, thúc đẩy du lịch tăng trưởng và thu về nguồn tiền thuế rất cần thiết cho chính phủ đang ngập trong nợ nần (debt-laden). Nhật Bản còn có một lý do hoàn hảo để xây dựng các ‘khu resort tích hợp’ (integrated resorts): Thế vận hội Tokyo 2020.

Tuy nhiên, những lo ngại vốn có về tệ nạn cờ bạc và khả năng dính líu tới tội phạm có tổ chức khiến hợp pháp hóa sòng bạc là một sự tái cơ cấu phức tạp hơn nhiều so với các cải cách khác mà những nhà đầu tư yêu cầu. Đối tác trong liên minh của ông Abe – đảng Công Minh (New Komeito) thu hút sự ủng hộ từ môn phái Phật giáo tục gia (Buddhist lay sect) Soka Gakkai vốn không có cái nhìn thiện cảm với cờ bạc. Các tổ chức luật sư và nhân viên xã hội cũng đang phản ứng dữ dội (up in arms) với viễn cảnh thay đổi này. Thủ tướng Abe có thể là Chủ tịch Nhóm công tác của Quốc hội về hợp pháp hóa cờ bạc nhưng ông cũng là một nhà xã hội bảo thủ; người muốn có các du khách bị thu hút bởi Trà đạo Kyoto hơn là những người bị lôi kéo (lured by) bởi các bàn poker.

Trong khi đó, cờ bạc đang phát triển mạnh ở Nhật Bản. Những sòng bạc ‘chui’ núp bóng quán massage hay hộp đêm và thường được ‘bảo kê’ (overseen) bởi các tay anh chị yakuza (mafia Nhật). Một loại hình phổ biến là máy đánh bạc pachinko, lách luật (evade) nhờ trao các “giải thưởng đặc biệt” sau đó có thể đổi ra tiền thật ở những kiosk tách biệt khỏi cửa hàng có máy pachinko. Nhà nước quản lý việc cá cược đua ngựa, đua xe đạp, thuyền máy và xổ số kiến thiết quốc gia. Dễ dàng đoán được lực lượng phản đối mạnh mẽ nhất việc xây dựng các sòng bạc nước ngoài được cấp phép chính thức (officially-sanctioned) chính là các công ty địa phương đang điều hành tất cả những hoạt động này. Sẽ là rất dũng cảm nếu Thủ tướng Abe và đảng Dân chủ Tự do mở cửa thị trường và tạo thêm cạnh tranh. Các công ty địa phương đang hoạt động trong ngành này có thể sẽ khó khuất phục hơn bất kì nhóm lợi ích (vested-interrest groups) nào mà ông Abe từng đối mặt.

Đăng Duy
The Economist

Tags: japan

2 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc