Nguyen Duc ThanhMột số kinh tế gia hàng đầu đang lo ngại thị trường thớt ở Miền Bắc sẽ sụp đổ vì nguồn cung rất lớn từ Hà Nội.
"Tôi cho rằng Chính phủ sẽ phải đưa ra chính sách trợ giá thớt trước khi quá muộn." Một chuyên gia kinh tế có kinh nghiệm xử lý khủng hoảng nhận định.
Tuy nhiên, một nhà đầu cơ cho rằng khuynh hướng giảm giá thớt chỉ diễn ra trong ngắn hạn. "Vì về dài hạn, thớt có kích thước to sẽ trở nên khan hiếm, ít nhất trong mười năm tới."
Trên địa bàn thành phố, nhiều trường mầm non hiện chứng kiến phong trào phản đối của các bé mẫu giáo. Ở nhiều nơi, các em đã đình công không chịu uống sữa, với khẩu hiệu: "Giảm ngay nguồn cung thớt, vì chúng em muốn lớn lên có thớt to để chặt thịt gà!".
Hiện các bậc phụ huynh đang rất lo lắng, e ngại phong trào của các em mẫu giáo lan rộng.
Manh KimTính đến nay, Washington DC đã thành lập được 225 năm. Ngần ấy thời gian đã làm thay đổi vô số cảnh quan đô thị thành phố nhưng màu xanh vẫn còn, hàng cổ thụ vẫn đứng, thiên nhiên vẫn lộng lẫy và tràn ngập không khí thanh bình. Washington DC không nhường chỗ cho qui hoạch mà qui hoạch phải nhường chỗ cho Washington DC. Nơi tập trung bộ máy hành chính lớn nhất nước Mỹ này có đến 30,21 km2 đất công viên, chiếm khoảng 19% tổng diện tích. Khắp thành phố, đường sá đầy mảng xanh. Trong công viên người ta có thể thấy sóc tung tăng trong khi dòng Potomac nhởn nhơ thiên nga rỉa cánh. Xanh là hồn của Washington DC và chưa ai, kể cả tổng thống, dám ra lệnh đốn cây công viên vì bất kỳ lý do gì.
Luong Hoai NamTính từ năm 1967 đến nay, dân số Singapore tăng từ 2,0 triệu người lên 5,4 triệu người.
Trong cùng thời gian đó, Singapore trồng thêm 1,3 triệu cây. Hiện tại, tổng số cây ở Singapore khoảng 2,0 triệu cây.
Theo luật Singapore, tất cả các cây có chu vi trên 50 cm (tính ở độ cao 50 cm từ đất lên), kể cả cây trồng trong sân, vườn nhà riêng, muốn chặt phải xin phép cơ quan có thẩm quyền.
Singapore đã cho thấy không phải cứ người tăng lên thì cây phải ít đi.
Đàm Quang MinhLàm ơn đừng nói về chuyện chặt cây được không?
Mỗi người có thể tập trung làm tốt việc của mình được không? Không có số liệu nào về số lượng các chuyên gia nhưng chắc VN cũng thuộc top đầu. Tôi thấy sợ vì ở VN nhiều chuyên gia quá, hôm qua ai đó là chuyên gia giáo dục rồi ngày hôm nay lại thành chuyên gia quy hoạch đô thị rồi ngày mai lại thành chuyên gia tư vấn xử lý khủng hoảng truyền thông cho doanh nghiệp. Hôm sau nữa lại trở thành nhà bình phẩm văn học.
Tôi thì thú thực là chịu. Nhiều bạn hỏi tôi ý kiến về việc nọ việc kia, tôi bảo tôi không biết. Bạn nói "sao khiêm tốn thế?". Chẳng phải tôi khiêm tốn gì nhưng mà tôi dốt thật vì tôi chẳng thể giỏi tất cả và thực sự chỉ muốn chuyên tâm vào một việc thôi.
Hệ quả của việc nhiều chuyên gia là chúng ta có một hệ thống nhếch nhác vô cùng. Cây cối đô thị nhếch nhác, nhà cửa nhếch nhác, nền giáo dục nhếch nhác. Cư xử xã hội nhếch nhác. Ai mị dân hoặc chẳng làm gì, chỉ nói những điều hay ý phải thì chẳng có lỗi hoặc được yêu. Ai làm nhiều mắc lỗi nhiều thì bị vùi dập đến mức chẳng ai muốn làm gì nữa để khỏi ảnh hưởng. Chúng ta thiếu những chuyên gia thực thụ và những người biết lắng nghe thực thụ.
Mong các bạn đừng nói hay phát biểu trước khi nghe đầy đủ, đừng cảm tính mà hãy dùng kiến thức và duy lý. Cảm giác bị cuốn theo một đám đông hỗn loạn thực sự rất đáng sợ. Không còn ai dám bảo vệ ý kiến trước một đám đông cuồng nộ.
Manh KimNhư có thể hình dung trước, vụ biến mất của Putin đã làm dư luận quên đi hẳn vụ ám sát Boris Nemtsov. Sau khi Putin “trở về”, Nemtsov đã trở thành câu chuyện mất hẳn tính thời sự. Thông tin, như ổ bánh mì, sẽ nguội đi theo thời gian. Nó kém giòn, ỉu xìu, mất ngon, không còn mùi bơ thơm ngậy như lúc mới lấy từ lò. Dư luận, trong khi đó, ít khi tập trung nhiều hơn một đề tài. Câu chuyện mới làm người ta quên điều mà hôm qua còn thắc mắc. Một câu chuyện rôm rả cũng làm người ta ít chú ý những vấn đề khác mà thật ra cần được quan tâm nhiều hơn.
Đó là cách mà một vụ liên quan cái chết tức tưởi một học sinh đã lọt khỏi sự chú ý trong khi mọi người đang dồn vào vấn đề chặt cây tại Hà Nội. Tờ Người Lao Động cho biết: một thanh niên Đắk Lắk chạy xe không đội mũ bảo hiểm đã chết ngay khi làm việc với công an! Nguồn trên viết: “Khi tổ tuần tra chuẩn bị các thủ tục để tạm giữ xe, thanh niên này lấy điện thoại gọi cho ai đó nhưng chưa gọi xong thì ngất xỉu. Ngay sau đó, người dân tiến hành hô hấp, sơ cứu cho Trung Anh nhưng không được nên đưa tới Phòng khám Đa khoa 719 (cách hiện trường chưa đến 500m). Tuy nhiên, bác sĩ Nguyễn Văn Hợp, phụ trách phòng khám này cho biết Anh đã chết trước khi tới đây”.
Giá mà mọi cái chết “bí hiểm” như thế này, liên quan công an, cũng được dư luận biểu thị sự phẫn nộ dữ dội tương tự vụ chặt cây. Giá mà những người tử tế như ông giáo sư gì đó cũng viết thư bày tỏ lòng trắc ẩn trước những cái chết quái đản “kỳ bí” như thế.
Bao Anh ThaiMình vừa viết thư gửi Thảo giáo đầu của tám triệu cấm quân kinh thành hiến kế "xã hội hoá" việc chặt cây. Kế của mình là anh ấy làm theo hai bước.
Bước 1 là đánh dấu các cây cần chặt và tuyên bố cho phép nhân dân tự chặt và lấy gỗ, với điều kiện là chỉ chặt trong 1 đêm và sáng ra phải dọn sạch sẽ. Bước 2 là cho dân tự xác định các cây cần chặt.
Mình đảm bảo với giáo đầu là sau 2 tuần là HN xong 6.700 cây.
Giáo đầu trả lời qua mail là "kế của chú không dùng được. Nếu mà làm thì chỉ 2 tuần từ Hà Nội lên Thái Nguyên chẳng còn có cây nào đững vững!"
Bao Anh ThaiMình có một mong ước, một mong ước tột bực, không phải là Hà Nội ngừng chặt cây hay là cây trồng mới phải là vàng tâm chứ không phải loại gì tán cao và ít rụng lá. Ước mơ của mình là sau giao thừa toàn dân phỉ nhổ những người "hái lộc" trụi cả cây lá từ trong chùa ra tới đường phố. Nhưng đời không như mơ và người thì không như thơ!
lovebird21cở Ấn Độ, đào hố quanh cây, rồi đẩy cây sang bên cạnh... ----- In Kerala (India), when the laborers are setting up a new establishment, they never chop down the trees that stand on the property. Instead, they dig a hole around the tree and push it aside along with its roots.
"Tôi cho rằng Chính phủ sẽ phải đưa ra chính sách trợ giá thớt trước khi quá muộn." Một chuyên gia kinh tế có kinh nghiệm xử lý khủng hoảng nhận định.
Tuy nhiên, một nhà đầu cơ cho rằng khuynh hướng giảm giá thớt chỉ diễn ra trong ngắn hạn. "Vì về dài hạn, thớt có kích thước to sẽ trở nên khan hiếm, ít nhất trong mười năm tới."
Trên địa bàn thành phố, nhiều trường mầm non hiện chứng kiến phong trào phản đối của các bé mẫu giáo. Ở nhiều nơi, các em đã đình công không chịu uống sữa, với khẩu hiệu: "Giảm ngay nguồn cung thớt, vì chúng em muốn lớn lên có thớt to để chặt thịt gà!".
Hiện các bậc phụ huynh đang rất lo lắng, e ngại phong trào của các em mẫu giáo lan rộng.
Thủ đô sẽ nhớ vụ Thay Cây
Trong cùng thời gian đó, Singapore trồng thêm 1,3 triệu cây. Hiện tại, tổng số cây ở Singapore khoảng 2,0 triệu cây.
Theo luật Singapore, tất cả các cây có chu vi trên 50 cm (tính ở độ cao 50 cm từ đất lên), kể cả cây trồng trong sân, vườn nhà riêng, muốn chặt phải xin phép cơ quan có thẩm quyền.
Singapore đã cho thấy không phải cứ người tăng lên thì cây phải ít đi.
Nói để biết vậy thôi, chứ học họ khó lắm!
Mỗi người có thể tập trung làm tốt việc của mình được không? Không có số liệu nào về số lượng các chuyên gia nhưng chắc VN cũng thuộc top đầu. Tôi thấy sợ vì ở VN nhiều chuyên gia quá, hôm qua ai đó là chuyên gia giáo dục rồi ngày hôm nay lại thành chuyên gia quy hoạch đô thị rồi ngày mai lại thành chuyên gia tư vấn xử lý khủng hoảng truyền thông cho doanh nghiệp. Hôm sau nữa lại trở thành nhà bình phẩm văn học.
Tôi thì thú thực là chịu. Nhiều bạn hỏi tôi ý kiến về việc nọ việc kia, tôi bảo tôi không biết. Bạn nói "sao khiêm tốn thế?". Chẳng phải tôi khiêm tốn gì nhưng mà tôi dốt thật vì tôi chẳng thể giỏi tất cả và thực sự chỉ muốn chuyên tâm vào một việc thôi.
Hệ quả của việc nhiều chuyên gia là chúng ta có một hệ thống nhếch nhác vô cùng. Cây cối đô thị nhếch nhác, nhà cửa nhếch nhác, nền giáo dục nhếch nhác. Cư xử xã hội nhếch nhác. Ai mị dân hoặc chẳng làm gì, chỉ nói những điều hay ý phải thì chẳng có lỗi hoặc được yêu. Ai làm nhiều mắc lỗi nhiều thì bị vùi dập đến mức chẳng ai muốn làm gì nữa để khỏi ảnh hưởng. Chúng ta thiếu những chuyên gia thực thụ và những người biết lắng nghe thực thụ.
Mong các bạn đừng nói hay phát biểu trước khi nghe đầy đủ, đừng cảm tính mà hãy dùng kiến thức và duy lý. Cảm giác bị cuốn theo một đám đông hỗn loạn thực sự rất đáng sợ. Không còn ai dám bảo vệ ý kiến trước một đám đông cuồng nộ.
Đó là cách mà một vụ liên quan cái chết tức tưởi một học sinh đã lọt khỏi sự chú ý trong khi mọi người đang dồn vào vấn đề chặt cây tại Hà Nội. Tờ Người Lao Động cho biết: một thanh niên Đắk Lắk chạy xe không đội mũ bảo hiểm đã chết ngay khi làm việc với công an! Nguồn trên viết:
“Khi tổ tuần tra chuẩn bị các thủ tục để tạm giữ xe, thanh niên này lấy điện thoại gọi cho ai đó nhưng chưa gọi xong thì ngất xỉu. Ngay sau đó, người dân tiến hành hô hấp, sơ cứu cho Trung Anh nhưng không được nên đưa tới Phòng khám Đa khoa 719 (cách hiện trường chưa đến 500m). Tuy nhiên, bác sĩ Nguyễn Văn Hợp, phụ trách phòng khám này cho biết Anh đã chết trước khi tới đây”.
Giá mà mọi cái chết “bí hiểm” như thế này, liên quan công an, cũng được dư luận biểu thị sự phẫn nộ dữ dội tương tự vụ chặt cây. Giá mà những người tử tế như ông giáo sư gì đó cũng viết thư bày tỏ lòng trắc ẩn trước những cái chết quái đản “kỳ bí” như thế.
Bước 1 là đánh dấu các cây cần chặt và tuyên bố cho phép nhân dân tự chặt và lấy gỗ, với điều kiện là chỉ chặt trong 1 đêm và sáng ra phải dọn sạch sẽ.
Bước 2 là cho dân tự xác định các cây cần chặt.
Mình đảm bảo với giáo đầu là sau 2 tuần là HN xong 6.700 cây.
Giáo đầu trả lời qua mail là "kế của chú không dùng được. Nếu mà làm thì chỉ 2 tuần từ Hà Nội lên Thái Nguyên chẳng còn có cây nào đững vững!"
Thế là mình lại thôi!
-----
In Kerala (India), when the laborers are setting up a new establishment, they never chop down the trees that stand on the property. Instead, they dig a hole around the tree and push it aside along with its roots.