Lý Quang Diệu qua đời ở tuổi 91
by Trần Gia Hồng Ân, shared from danchimviet.
-----
Lý Quang Diệu 1958
Lý Quang Diệu, người đã biến Singapore từ một cảng nhỏ thành một quốc gia giàu có trên thế giới.
Ông làm thủ tướng Singapore 31 năm liên tục cho đến khi tự rút lui khỏi chính trường năm 1990, nhưng vẫn phục vụ cho chính phủ đến năm 2011, vừa qua đời vào lúc 3:18, thứ Hai, ngày 23 tháng Ba năm 2015, tại Bệnh viện Tổng quát Singapore.
Ông sinh ngày 16 tháng Chín năm 1923, tại Singapore, thế hệ thứ ba trong một gia đình di cư từ Trung Hoa.
Ông tốt nghiệp nghành luật tại Đại học Cambridge, Anh, rồi trở thành luật sư. Năm 1954, ông thành lập Đảng Nhân dân Hành động (People's Action Party) và lãnh đạo đảng này trong bốn thập kỷ liên tục sau đó.
Năm 1959, đảng của ông giành được quyền lãnh đạo Singapore, tách ra khỏi Malaysia, trở thành một quốc gia độc lập vào năm 1965. Ông gọi thời gian này là khoảnh khắc của đớn đau, nhiều cuộc xung đột sắc tộc đã xảy ra, nhưng ông thề xây dựng một quốc gia đa sắc tộc, đa văn hóa, đa tôn giáo.
Singapore chỉ là thành phố cảng không có một nguồn tài nguyên, nằm bên cạnh Malaysia khổng lồ. Ông đã tìm mọi cách đưa thành phố này vượt lên Malaysia về mọi mặt, khoa học, giáo dục, công nghệ, xã hội và quốc phòng.
Ông khôn ngoan chọn tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức khi lập quốc, mặc dù Trung Hoa đã làm mọi cách lôi kéo, mua chuộc để ông chọn tiếng Hoa. Ông thấy tiếng Hoa không thể giúp Singapore hội nhập nhanh vào cộng đồng công nghệ cao của thế giới.
Công việc đầu tiên ông bắt tay khi trở thành thủ tướng là một cuộc đầu tư lớn, toàn diện vào hệ thống giáo dục bằng Anh ngữ, loại bỏ tiếng Hoa ra khỏi hệ thống giáo dục chính.
Công việc tiếp theo là ông hướng tới Hoa Kỳ. Quả thực, trong suốt ba thập kỷ, đầu tư của Mỹ cùng với tiếng Anh, và sự lao động kiên cường của người dân Singapore đã biến thành phố cảng này thành một công xưởng lớn của thế giới. Giờ đây, Singapore là trung tâm lọc dầu, thương mại, và tài chính toàn cầu...
![]() |
Tags: history
Nếu may mắn, cụ Phan Bội Châu thành công với phong trào "Đông Du" canh tân đất nước, cụ Trần Trọng Kim có cơ hội thu hồi miền Nam không một tiếng súng, chắc chắn sẽ thành công trong xây dựng đất nước với một chính phủ tinh hoa nhất của dân tộc. Đài Loan, Hàn Quốc đều thành rồng, thành hổ dưới sự lãnh đạo của các chính phủ "thân Nhật".
Chỉ có vô sản-vô học lại ưa bạo lực, liên miên đấu tranh giai cấp, khởi nghĩa vũ trang, xẻ dọc Trường Sơn, đã bẻ ghi lịch sử vào con đường tang thương nồi da xáo thịt, nghèo nàn, lạc hậu. Âu cũng là định mệnh. Lịch sử còn bị xuyên tạc rất nhiều:
- Gia Long cõng rắn "Pháp" cắn gà nhà;
- Phan Bội Châu "đuổi beo Pháp cửa trước rước hùm Nhật cửa sau";
- Trần Trọng Kim "bù nhìn thân Nhật";
- Ngô Đình Diệm "tay sai đế quốc Mỹ";
Thôi thì vọng ngoại, thôi thì thân nước ngoài, nhưng mà chọn Nhật, Pháp và Mỹ mà thân thì cũng độc lập, tự do và hạnh phúc đúng nghĩa chứ không phải giả hiệu. Ông Lý Quang Diệu nhận xét Việt Nam đã đánh đuổi những nền văn minh của nhân loại.