Cả cuộc đời con người, rốt cuộc là vì tìm kiếm điều gì?

-----
...Nếu phải đi tìm, có lẽ đừng tìm người yêu mình hay người mình yêu mà tìm người ở cạnh mình giây phút cuối.

Đại đế Alexandre thì không.

Hoàng tử Alexandre (356-323TCN) của xứ Macedonia, học trò yêu của Aristote, 18 tuổi thống lãnh kỵ binh quốc gia, 20 tuổi lên làm vua, 26 tuổi lấy trọn đế quốc Achaemenid của người Ba Tư/Persian. Gót chân chinh phục miệt mài từ bờ Địa Trung Hải tới Lưỡng Hà/Mesopotamie tới tận chân núi Hy Mã Lạp Sơn.

Alexander từ giã Hoàng hậu Roxana ở Bactria trở về Macedonia gặp Mẹ, nhưng tới Babylone thì ngã quỵ. Sốt cao trong 10 ngày, Alexander mới có thì giờ nhận ra rằng quân đội tuyệt vời, thanh kiếm sắc bén, đế quốc bạt ngàn... chẳng là gì trước lưỡi hái Thần Chết.

Ông kêu các tướng lĩnh trăn trối:

“Ta đang rời khỏi thế giới này, ta có ba điều ước:
Uớc đầu tiên: bác sĩ của ta khiêng quan tài.
Thứ hai, trải vàng bạc nữ trang ta thu thập được trên đường dẫn đến mộ phần.
Cuối cùng, để hai bàn tay ta lơ lửng khỏi quan tài”.
Photo courtesy The National Guard.

Các dũng tuớng phủ phục không dám hỏi chỉ quỳ hôn tay Alexandre hứa sẽ làm theo.

Đại đế cố lấy chút hơi tàn nói:

“Ta muốn thế giới học bài học mà ta chỉ mới học cách đây 10 phút:
- Không bác sĩ nào chiến thắng được bệnh tật chi bằng hãy sống tử tế đừng phụ cuộc đời.
- Vàng bạc châu báu chỉ rải theo chứ ta không mang theo đươc, vậy loài nguời mải mê chạy theo một thứ không thể mang theo để làm gì?
- Hai tay ta ra ngoài cho nhân gian thấy ta đến với hai tay không và cũng ra đi với tay không”.

Người vĩ đại nhợt nhạt chờ đợi vô vọng hơi thở cuối cùng khi chưa tròn 33 tuổi. Chỉ có Thần Chết nhe răng nhẩy múa còn thì vắng bóng cả hai ngưòi phụ nữ yêu mến nhất đời.

Đại đế chinh phục núi cao biển rộng nằm xuội lơ thảm hại duới chân thần chết. Ông thì thào lời cuối: “Chôn ta, đừng xây đền đài lăng mộ”.

Tags: thinking

4 Comments

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc