Thận trọng với quyết định tăng VAT
shared from Vu Thanh Tu Anh,
-----
Thứ nhất, thuế VAT nhìn chung có tính “lũy thoái”, do vậy sẽ đánh vào người thu nhập thấp nặng nề hơn. Người tiêu dùng, bất kể thu nhập cao hay thấp, đều phải đóng cùng một mức thuế VAT cho cùng một sản phẩm chịu thuế. Song do người thu nhập thấp phải dành một tỷ trọng thu nhập lớn hơn cho tiêu dùng nên gánh nặng thuế họ phải chịu sẽ chiếm một tỷ trọng cao hơn so với thu nhập. Tăng thuế VAT vì vậy sẽ làm người thu nhập thấp bị tổn thương nhiều hơn - do vậy khó được chấp nhận dưới góc độ công bằng.
Thứ hai, tỷ trọng đóng góp của VAT trong tổng thu ngân sách của Việt Nam hiện đã khá cao, cao hơn hẳn so với các nước EU – là những nước có thuế suất VAT thuộc nhóm cao nhất thế giới. Với thuế suất VAT phổ thông hiện nay là 10%, VAT đã chiếm tới 27,5% tổng thu ngân sách của Việt Nam. Trong khi đó, với mức thuế suất phổ thông trung bình cao hơn hẳn (21,3%), VAT cũng chỉ chiếm trung bình 21,4% tổng thu ngân sách của các nước EU (xem 2 đồ thị ở dưới). Điều này cũng ngụ ý rằng, việc tăng thuế suất VAT không hiển nhiên cải thiện vai trò của sắc thuế này trong tổng ngân sách.
Thứ ba, và quan trọng nhất, nguồn gốc của nợ công và thâm hụt ngân sách nặng nề ở Việt Nam không phải do thiếu khả năng huy động ngân sách mà chính là do hiệu quả chi ngân sách thấp, trong khi tỷ lệ chi ngân sách hiện đã rất cao, lên tới 28-29% GDP.
Tags: economics
- Thuế lợi tức.
Doanh nghiệp phần lớn đang thoi thóp. Lấy đâu ra lãi mà đóng thuế lợi tức?
- Thuế thu nhập.
Dân cơ bản là nghèo, vắt mũi nuôi miệng. Lấy đâu ra thu nhập mà nộp?
- Chỉ còn thuế tiêu thụ, nói văn hoa là VAT. Bản chất thuế này đánh vào tiêu dùng của người dân. Hiện VAT của VN là 10%. Nghĩa là người dân bất kể lớn bé già trẻ trai gái cứ tiêu 100 đồng thì phải nộp cho Nhà nước 10 đồng ( có thứ thấp hơn, có thứ cao hơn, cơ bản là 10 đồng).
Khung thuế này rất khác nhau giữa các nước. Sing thu 7%. Văn minh như EU cũng loạn xạ từ 15 đến 27%. Chả có lý sự mẹ gì.
Do đó tiện nhất với Bộ TC là tăng VAT. Nước càng văn minh thì VAT càng cao. VN đang cất cánh bay đến miền văn minh, tăng VAT sẽ dễ ăn dễ nói.
Dư địa thoải mái, từ 10 lên 27 là 17%. Mỗi năm tà tà tăng 1%, 4 kỳ đại hội lên 27. Quá đẹp.
Như ông chuyên gia kinh tế, tên gì quên mẹ nó mất, đã nói
- Thu thuế phải khéo như vặt lông con vịt đang sống. Vặt trụi lông mà nó ko kêu. Thế mới tài.
- VAT: 20%.
- CIT: 0%.
- PIT: 0%.
- Thuế tài sản: 0%.
- Xuất nhập khẩu: 0%
-----
Khung thuế tôi gọi là lý tưởng ở trên thực ra là được cụ L. von Mises và các học trò của cụ đề xuất ở đâu đó. Lúc nào rảnh sẽ tra lại sách. Ý tưởng của đề xuất trên đơn giản là không đánh thuế vào tư bản (hay khu vực sản xuất). Chỉ đánh thuế tiêu dùng. Ai dùng nhiều chịu thuế nhiều, ai dùng ít chịu thuế ít. Doanh nghiệp khuyến khích sản xuất, người dân được khuyến khích tiết kiệm... => tăng đầu tư, mở rộng sản xuất ngày càng mạnh. Với một mức thuế VAT 20% thì chắc chắn các luật lệ về thuế sẽ cực kỳ gọn nhẹ, bộ máy thu thuế cũng giảm theo đáng kể.
“Average tax burden results across income and expenditures deciles show that VAT systems are regressive when measured as a percentage of current income, but are not generally either proportional or slightly progressive when measured as a percentage of expenditure. This confirms previous analysis of several countries by IFS (2011), and the extends this analysis and these conclusions to a significant number of new countries.
…
[T]he reports has also argued that an expenditure-base approach will provide a more reliable measure of the lifetime distributional effects of a consumption tax. The results therefore challenge the general public perception that VAT system are regressive, at least in a lifetime effect.” ” (tr. 47+78)
Let W be the real wage, r be the interest rate, and t be the tax rate. Suppose I work today in order to save and consume in T years. Under an income tax, the amount of consumption I get for one hour of work is:
(1-t)W*[1+(1-t)r]^T
Under a consumption tax, the amount of consumption I get is:
(1-t)W*[1+r]^T
Now compare these after-tax relative prices to the before-tax relative price, which is
W*[1+r]^T
You can see that the consumption tax creates a constant wedge: the after-tax relative price is 1-t times the before-tax relative price, regardless of T. However, an income tax creates a growing wedge. The larger is T, the greater is the gap between the before-tax and after-tax relative price. In other words, a consumption tax taxes current and future consumption at the same rate, whereas an income tax in effect taxes future consumption at a higher rate than current consumption.
The bottom line: Both consumption taxes and income taxes discourage work, but income taxes discourage saving as well.
Việc tăng thuế gián thu, cụ thể là thuế GTGT, sẽ góp phần làm tăng chi phí chung trong nền kinh tế khi người tiêu dùng cuối cùng phải chịu một khoản chi phí thuế cao hơn.
Điều này dẫn tới hai vấn đề. Một là việc tăng thuế có thể khiến chi tiêu sụt giảm, ảnh hưởng đến kinh doanh của doanh nghiệp. Thứ hai, nếu hiệu quả sử dụng ngân sách không bù đắp được sự suy giảm từ cắt giảm chi tiêu thì có thể khiến chính sách tăng thuế không hiệu quả. Như vậy, cùng với lộ trình tăng thuế, Chính phủ và Bộ Tài chính cần có giải pháp tổng thể nhằm tăng hiệu quả sử dụng từng đồng thuế, đặc biệt tăng hiệu quả đầu tư công"