Sao cậu không mạnh mẽ lên?

shared from fb Trương Xuân Nam,
-----
Năm 6 tuổi, anh và cô vào lớp 1, hai người ngồi cùng bàn. Cô vì bỡ ngỡ mà cứ khóc suốt, anh an ủi vỗ về.

Năm lớp 8, lần đâu tiên học môn hóa, toàn kiến thức kì lạ, cô lại khóc vì sợ, anh nắm tay cô chắc nịch : “ đừng khóc, để tớ cố học rồi cho cậu chép bài”

Năm lớp 12, cô thi trượt đại học, phải ở quê làm công nhân. Khóc ròng mấy tháng trời. Anh chọn học ở trường đại học gần nhà để có thể ở bên chăm sóc cho cô.

Năm cô 22 tuổi, cô kết hôn, anh xin nghỉ làm lái xe chạy theo xe đưa dâu, giữa tiếng ồn ào náo nhiệt, điện thoại anh vang lên tin nhắn: “Đừng tiễn nữa, em về nhà chồng rồi. Xin lỗi”. Lần đầu tiên anh ngồi trong xe khóc như một đứa trẻ.
---
30 tuổi, cô bị chồng bỏ, lại tìm anh rồi khóc ròng bên bàn nhậu đến khi gục xuống. Miệng vẫn lải nhải: “đồ con rùa rụt cổ… Nếu cậu mạnh mẽ hơn… thì tôi đã không khổ thế này….”

Anh dìu cô về nhà, ở tuổi 3o, chiếc váy body ôm trọn thân mình chắc nịch, đôi gò bồng đảo phập phồng theo hơi thở và nhu nhú lên cái gì đó tròn như hạt đậu, đôi tay anh thả cô xuống giường trượt lên bờ mông tròn lẳn mềm mềm. Anh hít một hơi dài tự nhủ “Được rồi, hôm nay tôi không làm con rùa rụt cổ nữa, để tôi cho em xem…”

Rồi anh lột dần chiếc váy, từng mảng thân thể của cô lồ lộ, trắng hồng, hơi thở của cả hai gấp gáp, quyện vào nhau trong đêm.

Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy, thấy anh ngồi trừng trừng nhìn vào khoảng không trước mặt, cô khẽ kéo tấm chăn che ngực hỏi :
- Dậy sớm thế, có chuyện gì mà căng thẳng vậy?
- Tớ xin lỗi, đã làm việc có lỗi với cậu rồi. Tớ sẽ chịu trách nhiệm.

Cô cười nhạt, đứng dậy pha cafe, bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Cô đưa anh một cốc và trêu chọc:
- Đồ con rùa rụt cỗ, mãi mãi là con rùa rụt cổ mà thôi. Mỗi khi có chuyện gì không vui trong đời, tớ lại pha một cốc café thật đặc không đường. Nó đắng như cuộc sống của tớ, nhưng nhâm nhi lâu đọng lại trong cổ họng lại là một vị ngọt. Uống xong tách cafe này, tớ sẽ rửa tội cho cậu, chuyện ngày hôm nay coi như chưa xảy ra. Chúng ta trưởng thành hết rồi tớ không bắt cậu phải chịu trách nhiệm gì cả.
.
.
.
Anh chầm chậm đón cốc café từ tay cô, run run uống một hơi cạn cốc.
---
Chưa đầy một năm sau, anh ra đi, bác sĩ kết luận anh bị suy thận do sử dụng café pha pin trong thời gian dài với tần suất 2-3 cốc rửa tội/ngày. :D

Bài trước: Lời mẹ dạy
Tags: marriage

Post a Comment

Tin liên quan

    Tài chính

    Trung Quốc