Chọn thời điểm 'xem mặt' nhà tuyển dụng
phải biết người phỏng vấn thuộc kiểu nào,
càng cuối tuần phỏng vấn càng mệt -> nên đi đầu tuần,
chỉ nhớ/ấn tượng (với) những thông tin gần nhất/mới nhất -> nên đi cuối tuần
-----
Dear Dan,
I am applying for a CFO role (vị trí giám đốc tài chính) at a public company (công ty đại chúng). I am competing for the job with several other candidates, and the interviews with the board of directors (hội đồng quản trị) will take place over the course of a week. Should I try to schedule my interview early in the week, late in the week or somewhere in the middle?
—Eric
There are two countervailing (bù đắp) forces here. One is the exhaustion (kiệt sức) of the people interviewing you, which will likely increase over the course of the week. When people get tired, they’re more likely to make negative (tiêu cực) decisions (quyết định). There’s a disturbing (làm lo âu, làm xáo trộn/nhiễu loạn) study on judges’ decisions to grant parole (sự phóng thích tù nhân sau khi người đó cam kết giữ tư cách đạo đức tốt), showing that they are twice as likely to accept a prisoner’s application when they decide in the morning than at the end of the day. From that perspective, it’s better for your interview to take place on Monday.
On the other hand, the “recency effect” says that people are more likely to remember the most recent information. If the board is making its decision after the last interview, it would be to your advantage to be later in the week, so that you’ll still be prominent in their memories. The question is which force is going to be stronger. If you think the process is going to be exhausting for the people interviewing you, go early in the week; if not, try to go late.
Bài trước: Lập trình vui vẻ
Tags: work
-----
Xứ Đông Lào và sự lãng phí những thiên tài.
Hôm qua, trong buổi chất vấn tài năng và trí tuệ của CEO, ông Hải Âu chim biển khăng khăng khẳng định tất cả những thành tựu bé nhỏ của tôi đều là do may mắn, cả cuộc đời chỉ toàn gặp may thôi, hết lần này đến lần khác được cô thương. Nếu không may mắn, hẳn là tôi, một người tài năng bình thường, IQ chưa đến 100, có lẽ đã phá sản ít nhất là 3 lần vì toàn đi ngược lại các nguyên lí quản trị kinh doanh thông thường..
Mặc dù cực kỳ ấm ức, nhưng cuối cùng tôi cũng phải đồng ý rằng, mọi việc của tôi đều do may mắn. Nhưng còn một may mắn nữa mà mng chưa nhắc đến, đó là may mắn không phải tham dự các khoá học chuyên môn cấp chứng chỉ ngành, học sơ cấp chính trị, rồi trung cấp chính trị và giả sử nếu thuận lợi, lẽ ra còn phải học cao cấp chính trị, thậm chí có thể còn phải theo lớp cán bộ nguồn hay dự bị, rồi không phải dự các cuộc họp chi bộ ít nhất mỗi tháng 1 lần, rồi soạn và đọc nghị quyết cứ ba tháng một nghị quyết (thật may Chi bộ Time cả năm nay bí thư Vinh Lê không ra được nghị quyết nào làm anh em vô cùng sung sướng.
Rồi thì những năm tháng chập chững, tôi cũng không phải dự sinh nhật sếp, sinh nhật con sếp, vợ sếp hay bồ sếp hay đám cưới/đám hỏi của đám bạn đông như quân Nguyên. Các dịp lễ tết tôi cũng không phải đi đâu, ngoài việc nịnh nọt nhân viên qua loa, sơ sài.. Tôi cũng không có chứng chỉ ngoại ngữ hay tin học nào, cũng không phải theo lớp quản lí nào ngoại trừ mấy tháng a dua theo lời gạ gẫm của Thái Hà rồi vội vàng bỏ giữa chừng.. Đầy những khoá học vô bổ mà thời gian chúng ta mắc kẹt ngoài đường trong các lần kẹt xe còn nhiều hơn thời gian ngồi trên lớp.
Rồi khi ra quyết định, bổ nhiệm hay cất nhắc, hay sa thải, tôi cũng không phải thực hiện theo quy trình nào vì chúng tôi chẳng có quy trình nào cả, �� Cũng không phải xin í kiến hay góp ý của quần chúng sáng suốt hay chỉ đạo định hướng của tinh hoa lãnh đạo..
Thế nên mới cực kỳ thương và iêu và nể phục những người bạn yêu quí của tôi, đang làm cán bộ gương mẫu và tài năng trong các cơ quan vô cùng nghiêm túc và có tinh thần kiế tạo, những công chức miệt mài theo đuổi và dự học và điểm danh ở mọi khoá bổ túc, nâng cao, đào tạo, bồi dưỡng đủ các loại chứng chỉ, bằng cấp..
Chỉ không thích khi biết mấy người bạn, người anh đó, sau khi đi học miệt mài tất cả các khoá đó thì lại vướng phải chuyện quá tuổi để lỡ nhịp vào cơ cấu, rồi nhiều người anh đáng kính tài giỏi vô cùng đáng ngưỡng mộ và cần được bổ nhiệm vào các chức vụ cao hơn thì lại đến tuổi nghỉ hưu 60 khi còn đầy trẻ trung.
Nhìn sang bên kia thấy Trump 75 tuổi vẫn hăng hái hô hào, nhìn bên này thấy Dr Tun 95 tuổi vẫn tại vị mà không ai chất vấn về độ tuổi, mới thấy xứ Đông Lào của chúng ta lãng phí những thiên tài đến mức nào..
Tèo (một người may mắn).